Tí ta tí tách, cả tòa thành Kiến Nghiệp được mưa xuân gột rửa, đường phố lẫn vườn hoa đều chìm ngập trong cơn mưa, thi thoảng lại nghe thấy những tiếng sấm rền nơi chân trời. Người qua đường vội vã tìm mái hiên trú mưa, tay che trước trán nhìn lên màn mưa mịt mù; Thái Sơ cung ca mưa tưng bừng, thiên tử mặc đạo bào, vẫy cây phất trần, mơ màng nghe đạo sĩ trong cung đọc kinh; Hành Dương vương cùng thuộc hạ của mình nán lại trong thư phòng, thảo luận về thời gian khi thích khách bị Trần vương giết chết…
“Đúng, cho rằng ta giết,” Nói chuyện quá bất tiện, Trần vương Lưu Thục dứt khoát chấm nước viết lên bàn cho Lục tam lang xem, “Hành Dương vương sẽ trách tội ta, như vậy còn tốt hơn là hắn tra ra được phụ hoàng.”
Tức là hoàng đế bệ hạ muốn để con trai mình phải chịu tội thay.
Nhà đế vương thực vô tình. Giữa cha con miễn cưỡng có thể kỳ vọng, còn giữa huynh đệ... Nhất là khi huynh trưởng rành rành là thiên tử, mà đồng thời ấu đệ còn được tiên hoàng gửi gắm kỳ vọng. Thiên tử đương triều chỉ mãi chìm đắm trong ca vũ khuyển mã, bỏ bê quốc sự chính sự, nên cả Kiến Nghiệp mới sống trong cảnh xa hoa mơ màng. Nhưng tuy là thế, thiên tử cũng khó mà chịu nổi khi có một đệ đệ được tiên hoàng truyền mật chỉ.
Sau khi biết rõ chân tướng, Lục tam lang lấy lại bình tĩnh. Chàng nheo mắt, con ngươi đen sầm. Lang quân hất áo bào ngồi xuống, ngoài kia mưa rơi rào rào,
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/sao-dich-noi-sac-dep-tuyet-tran/2106946/chuong-35.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.