“Tam đệ, sao đệ có thể nói như vậy với biểu muội?” Một giọng nam vang lên giữa bầu không khí sượng sùng, mắng lang quân mới đến vô lễ.
Trong đại sảnh chật ních người dưới ánh đèn sáng trưng, khó lòng thấy rõ mặt người. La Linh Dư nhìn sang, thấy người lên tiếng bênh nàng chính là nhị lang Lục gia Lục Hiển.
Sau khi nữ lang duy nhất trong thế hệ này là đại nương Lục Thanh Dực thành thân, thì người lớn nhất ở Lục gia chính là Lục nhị lang mười chín tuổi. Lục Hiển là thanh niên nho nhã trầm tĩnh, vừa rồi các huynh muội ồn ào nói chuyện với nhau, cũng như người ngoài hắn cảm thấy tướng mạo của La Linh Dư rất đẹp, nhưng hắn cũng là người hoàn hồn nhanh nhất. Các lang quân đứng sau lưng Lục Hiển không nói gì, La Linh Dư đưa mắt nhìn sang, thấy bên tai hắn ửng đỏ, nghĩ ắt hẳn vị biểu ca này xấu hổ rồi, không giống vị biểu ca đến cuối cùng.
Lục Hiển né tránh ánh mắt của La Linh Dư, tốt bụng giới thiệu: “Đây là tam lang, tên một chữ Quân. Lang quân ở Lục gia rất nhiều nên bối phận hơi loạn, muội cứ gọi một tiếng “Quân biểu ca”* là được rồi.”
(*Chữ Quân/昀 trong tên của Lục Quân nghĩa là ánh mặt trời, không phải chữ quân/君 trong từ “lang quân”.)
La Linh Dư uốn gối, dịu dàng gọi một tiếng: “Quân biểu ca.”
Nhưng không ai đáp lại.
La Linh Dư ngẩng đầu lên, lập tức va phải con ngươi sâu thẳm của lang quân. Lục tam lang Lục Quân, tướng mạo và khí chất của chàng có gì đó
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/sao-dich-noi-sac-dep-tuyet-tran/123012/chuong-4.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.