Cuối tháng 9, trường Nhất Trung xảy ra một chuyện lớn.
Giáo viên chủ nhiệm lớp 10 – Thầy Chu và thầy giám thị – Thầy Đặng, luân phiên lên trận, nhiều lần đóng cửa mời người uống trà.
Lão Chu nói khô cả cổ họng, bưng chén trà uống một ngụm, nhìn về phía người bên cạnh, thở dài, “Thật sự đã nghĩ kỹ rồi chứ?”
Thiếu niên trong bộ đồng phục đứng thẳng tắp nhưng lại rất tùy ý. Cậu hơi ngẩng đầu, yết hầu trượt nhẹ trên đường nét cổ thon dài, khẽ đáp “Em đã nghĩ kỹ rồi ạ.”
Lão Chu nhìn cậu rất lâu, cuối cùng hỏi: “Không hối hận chứ?”
Cửa văn phòng mở ra, Tưởng Kinh Hàn bước ra ngoài. Vẻ mặt bình thản, hoàn toàn không giống người vừa bị nhốt trong đó nói chuyện suốt hai tiếng đồng hồ.
Ngoài hành lang, mấy cậu con trai tụ lại ở góc tường.
Đỗ Phi Vũ xoa xoa chân tê mỏi, bật dậy:
“Cuối cùng cũng xong rồi à?”
Tưởng Kinh Hàn ừ một tiếng.
Dụ Gia Thụ tựa vào lan can, không nói gì, chỉ nhìn cậu ba giây, rồi thở dài: “Cũng được.”
“Lần này đúng là cậu làm to chuyện rồi, chọc cho thầy Đặng tức muốn chết.” Đỗ Phi Vũ tặc lưỡi, “Danh tiếng lẫy lừng truyền ra tận ngoài trường rồi.”
Giang Tuần nghe tin còn trèo tường vào, chỉ biết lắc đầu: “Không hiểu nổi mấy cái đầu óc yêu đương của mấy cậu.”
Tưởng Kinh Hàn không nói gì, hai ngón tay cầm mấy tờ giấy, một tay đút túi quần, lười biếng bước đi phía
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/sao-chieu-trong-anh-hoang-hon/4700400/chuong-47.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.