Gần nửa đêm, quảng trường trung tâm thương mại vẫn sáng đèn rực rỡ, người qua kẻ lại vô cùng nhộn nhịp.
Trên sân khấu dựng tạm, MC cầm micro khản giọng gào thét, gọi mọi người tham gia hoạt động thương hiệu tiếp theo.
Yến Thu đứng bên một sạp hàng, nhìn Dương Thăng đang cố dỗ em gái nhưng không thành, mặt ỉu xìu lại móc thêm một tờ tiền đưa ra.
Ông chủ vừa than “ôi cô bé này khó chiều quá” vừa không giấu nổi vui mừng, đưa ra một khẩu súng đồ chơi khác đã nạp đầy đạn nhựa.
Yến Thu tò mò hỏi: “Đổi trò rồi à?”
Cô bé nhỏ mặt tròn trĩnh, dấu vết nước mắt vẫn còn, ngẩng lên nhìn cô: “Cái trò ném vòng kia khó quá. Em đã hạ độ khó cho anh ấy rồi.”
Lớp trưởng đẩy kính, vẻ như sắp khóc: “Rõ ràng là em thấy cái này dễ thương hơn mà.”
“Không phải không phải đâu!” Cô bé bĩu môi, lắc đầu như cái trống lắc.
Nhìn thấy bóng dáng quen thuộc, cô bé lập tức giơ hai tay nhảy tại chỗ: “Woa! Anh đẹp trai, anh lại đến rồi!”
Tưởng Kinh Hàn ngồi xổm xuống, gỡ khẩu trang, gập hai bên lại treo vào ngón tay, mặt không biểu cảm gì, xoa xoa đầu cô bé, làm tóc cô bé rối bù xù.
Nhưng cô bé hoàn toàn không để ý, đôi mắt sáng lấp lánh, nghiêng đầu nhìn anh: “Anh có biết chơi trò này không?”
“……”
Tưởng Kinh Hàn khựng lại, nhìn ra sau lưng cô bé.
“Em hứa với anh một chuyện, anh sẽ giúp em
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/sao-chieu-trong-anh-hoang-hon/4700376/chuong-23.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.