Địa điểm đi chơi lần này được mọi người chọn là công viên giải trí. Ngay khi nghe thấy, Tống Gia Kỳ cũng im lặng vài giây. Quê thật đấy…!
Yến Thu liếc mắt nhìn Tống Gia Kỳ, hai người đều hiểu ý nhau.
Nhưng dù quê thì cũng không ai nỡ từ chối thiện ý của lớp phó. Với tụi con gái, chỉ cần đi chơi là vui rồi; còn đám con trai thì cùng lắm bên cạnh còn có… quán net.
Công viên, ăn uống, hát hò. Yến Thu nghi ngờ đây là combo mặc định của học sinh cấp ba mỗi lần đi chơi.
Cuối cùng bốn người bọn họ ngồi dồn ở hàng ghế cuối cùng của xe.
Nghe đám bạn phía trước hát hò náo nhiệt như học sinh tiểu học đi dã ngoại, lại còn nhảy nhót như được “thả gió” khỏi nhà giam, Yến Thu và Tưởng Kinh Hàn chỉ lặng lẽ nhìn nhau, không nói nên lời.
Hai người như hai bức tượng băng, yên lặng ngồi đó.
Đột nhiên, Yến Thu nhớ tới câu: Sự náo nhiệt là của người ta, mình chẳng có gì cả. Tưởng Kinh Hàn mở nắp chai nước, uống một ngụm: “Sai lầm khi đi rồi.” Lần đầu tiên Yến Thu nhìn cậu bằng ánh mắt tán thưởng. Cậu đeo khuyên tai, cô nhìn là thấy ngay. Cô thật sự rất dễ rung động bởi những chi tiết nhỏ: những ngón tay gân guốc, xương quai xanh, mắt cá chân, trái cổ chuyển động… và cả chiếc khuyên tai đen lạnh lùng, hơi gợi cảm ấy. “Chỗ này… hình như trước đây bọn mình từng tới rồi phải không?” Yến Thu nhìn vòng quay
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/sao-chieu-trong-anh-hoang-hon/4700361/chuong-8.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.