Chương 6: Viên kẹo thứ sáu – “Yến Thu, xin hãy nén bi thương.”
【95】: Mở cửa.
【Thu Mi】: ?????
Đại ca, làm gì vậy, nửa đêm hẹn hò sao.
Phì, không phải.
Nửa đêm rồi còn nghiện giảng bài à?
Yến Thu vừa mắng thầm “mong đợi cái quái gì chứ” vừa cúi đầu kiểm tra quần áo đã chỉnh tề chưa, rồi len lén bước ra mở cửa chống trộm.
“Có chuyện gì vậy?” Yến Thu chỉ hé một khe cửa nho nhỏ, lộ nửa khuôn mặt, ánh mắt cảnh giác nhìn cậu như đang phòng trộm vậy.
“Không phải luyện chữ à?” Tưởng thiếu gia nhướng mày, giơ quyển vở tiếng Anh trong tay, vẻ mặt đầy lý lẽ.
“……”
Yến Thu hít sâu một hơi, cố nhịn cơn giận.
“Tưởng Kinh Hàn, cậu có biết nửa đêm cậu cứ chạy sang nhà tôi là không đúng—”
Cô còn chưa nói hết, đột nhiên cửa đối diện mở ra. Một cô gái mặc đồ ngủ, ngáp dài: “Muộn vậy còn đi đâu nữa thế?”
Đến khi cô ấy mở mắt lờ đờ nhìn rõ, ba người đồng thời nhìn nhau, rồi cùng thốt lên một tiếng, “Vãi!”
Yến Thu: Vãi, trong nhà cậu còn có một cô gái nữa à??
Tưởng Kinh Hàn: Vãi, sao nó lại ra ngoài rồi!
Tưởng Xướng Vãn: Vãi, có phải mình vừa thấy thứ không nên thấy không!!
Trong lòng ba người âm thầm gào thét, hai cô gái đồng loạt định đóng cửa thật nhanh, nhưng Tưởng Xướng Vãn thành công, còn Yến Thu thì không.
Khi cô định đóng cửa, Tưởng Kinh Hàn phản ứng rất nhanh, chống tay lên khung cửa, suýt nữa bị kẹp tay nên Yến Thu buộc phải chậm lại.
Hơn nữa vừa rồi ba
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/sao-chieu-trong-anh-hoang-hon/4700359/chuong-6.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.