Chương 4: Viên kẹo thứ tư – “Mở cửa.” Yến Thu vừa mơ một giấc mơ. Trong mơ, cô như quay về năm 12, 13 tuổi, vẫn là đại tiểu thư Yến được cả khu nhà yêu quý. Ông bà không thích bật điều hòa, nói rằng bật lên thấy tức ngực, giữa mùa hè chỉ có chiếc quạt điện cũ kỹ bên ghế sofa kêu cót két. Lúc đó Yến Minh học lớp 10, dạy cô học trước chương trình cấp hai. Cô vừa cắn kem que, vừa nằm bò bên quạt, lúc thì lơ đãng, lúc lại nghiêm túc nghe anh giảng bài. Nghe thấy tiếng gõ cửa, cô vội vàng chạy ra mở. Yến Thu cảm thấy mình ở nhà học bài trong khi Dụ Gia Thụ và Tưởng Kinh Hàn được ra ngoài chơi thật bất công, nên đã bóng gió nhắc bà Tưởng và bà Dụ vài lần. Quả nhiên, hai cậu kia mặt mày đen thui đã bị gọi về. Sợ bị “trả đũa”, cô đon đả mời họ vào nhà, mỗi người một cây kem que, còn dọn ghế tử tế cho họ ngồi. Ba người lúc thì chơi đùa, lúc thì học bài trong phòng khách, que kem và quạt điện chao đảo xua đi cái nóng oi bức mùa hè. Hương vị ngọt ngào của cà chua ngâm đường trong bát sứ trắng như vẫn còn vương vấn trong ký ức. Yến Minh bất đắc dĩ dịu dàng cười với bọn họ, nhưng giọng nói và hình ảnh của anh dần nhạt nhòa trong mơ. Cô tỉnh lại. Mở mắt nhìn trần nhà, đầu óc mơ hồ một lúc, cô với lấy điện thoại. Ánh sáng đột ngột khiến cô phải nheo mắt. 2:38 sáng. Cô thở dài, khoác áo ngồi
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/sao-chieu-trong-anh-hoang-hon/4700357/chuong-4.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.