Trân cứ thế mà ngây ngô nghe theo lời cậu, tay nắm thật chặt lấy cuộn dây, căng thẳng đến độ mồ hôi cũng đổ ra.
‘ Không cần phải như thế.’ Cậu lau mồ hôi cho bé.
‘…’
‘ Vui chứ’
Bé gật gật đầu rồi lại lắc đầu.
‘ Con này nó có phép thuật à cậu, tại sao nó lại bay được.’
-----------------
‘Này hai người đi chơi mà chả thèm rủ tui luôn kìa. Còn không nói một tiếng để chị Mai phải đợi.’
Trân với cậu vừa vào nhà thì tiếng của Ngọc An đã vọng ra. An nói xong thì nhìn chầm chầm vào sinh vật lạ trên tay Khải.
‘ Oa, oa, anh mua diều mà chả cho An chơi gì cả, anh ác độc, em mét bố cho coi, oa oa.’
‘ Tại em ngủ thôi, nín đi mai anh mua cho tạp chí thời trang số mới nhất.’
‘Thật’
‘Thật’
Cô gái tên Mai từ nãy đến giờ vẫn bị bỏ quên đi một cách vô ý, vì không muốn mình bị nhạt nhòa đi nên Mai lên tiếng góp ý.
‘ Hay giờ mình chơi đóng giả gia đình nhé.’
‘Được đấy’ cả ba con người còn lại đều đồng thanh.
----------------------
‘Nào nào, xem xem Khải vai gì?’
Ngọc An nhanh chóng giựt lấy tờ giấy phân vai của Khải, vội vàng mở ra.
‘ Há há, Khải men lì vai vợ phú ông, ha ha.’
Khải ngại ngùng đỏ hết cả mặt, nhanh tay lấy lại tờ giấy nằm trong tay đứa em gái.
‘ Của Trân là con gái phú ông.’
‘Ơ, thế còn phú
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/sao-cau-cu-bao-em-ngoc/2269907/chuong-8.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.