Cậu ơi, mau mau dậy đi’
Cậu chưa kịp tỉnh ngủ thì đã có đứa đập cửa phòng cậu rầm rầm rồi. Cậu dụi dụi mắt rồi đi ra mở cửa. Châu Trân lúc này đã mặc hết đồng phục, buộc tóc luôn rồi đứng trước mặt cậu.
‘ Bé làm gì mà lên phòng anh sớm thế’
‘ Hôm nay khai giảng mà cậu, cậu quên rồi à’ Châu Trân chớp chớp mắt.
Cậu thở dài.
‘ Không phải là không nhớ, mà là chưa đến giờ’
Cậu đi vào trong nhà vệ sinh, trước khi đi còn bảo bé.
‘ Bé lấy hộ anh bộ đồng phục trong tủ’
Bé mở tủ đồ ra, đồ cậu nhiều lắm, toàn đồ đẹp thôi. Bé lấy đúng bộ đồng phục mà cậu hay mặc đi học ra. Ông chủ cho Ngọc An và Châu Trân học chung trường với cậu, nhưng ông dặn là có ai hỏi thì nói là em họ của cậu và Ngọc An, bé cũng thắc mắc lắm nhưng ông dặn thế nào thì nghe thế đó thôi. Trường bé đứng trong top những ngôi trường có đồng phục đẹp nhất đó. Nam sẽ là áo sơ mi trắng, quần màu kem, áo khoác và cavat màu xanh. Nữ sẽ cũng như thế, chỉ có điều là váy và nơ cổ màu xanh. Bé mãi ngắm nghía bộ đồng phục của cậu đến nỗi chủ nhân bộ đồng phục đứng sau lúc nào không hay.
‘ Anh thay đồ’
‘ Vâng’
‘ Sao bé còn đứng ở đây’
‘ Có gì sao cậu’
‘ Bé… ngốc lắm, đi ra ngoài, nhanh.’
Cậu đẩy bé ra cửa luôn, nhiều lúc bé ghét cậu
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/sao-cau-cu-bao-em-ngoc/2269904/chuong-5.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.