Lầu 233 [= =]: Thôi được rồi cả nhà iu, sắp hai giờ rồi, nên tố giác thì đi tố giác, nên đi học thì đi học đi.
Lầu 234 [= =]: Mẹ nó nên tố giác… Nhưng mà khi có kết quả tố giác nhớ về nói cho bọn tui biết nhá! [doge]
…
Lúc nghỉ trưa, Bánh Quai Chèo Nhỏ cũng ngâm mình ở diễn đàn, vốn dĩ chút tâm tình nho nhỏ này đều bay đi cả rồi, chủ yếu vẫn là bởi vì câu từ chua lè của mọi người thật sự rất phù hợp với tiếng lòng của cô ấy. Nhìn mọi người chua xong, bản thân cô ấy dường như cũng đã chua đủ luôn.
Buổi chiều gặp lại Nhan Lộ Thanh, cô hát khẽ đi vào phòng học, rõ ràng là dáng vẻ đang ở trong tình yêu cuồng nhiệt muốn chết đi được. Bánh Quai Chèo Nhỏ muốn đi lên hỏi kỹ chi tiết, lại không ngờ gặp được một màn khó mà tin nổi.
Nhan Lộ Thanh vừa xoa nhẹ vài lần vào mông, vừa nhỏ tiếng cảm khái với cô ấy: “Haiz, lúc vừa nãy ngồi không có cảm giác, bây giờ mới phát hiện ra… Quả thật rất đau ha.”
“???” Đây là Từ hung ác tàn bạo gì đây? Bánh Quai Chèo Nhỏ đọc vô số sách, phản ứng đầu tiên chính là nhiễm sắc: “Đi chỗ nào “làm” vậy…? Chỉ một buổi nghỉ trưa như thế, hai người dạo đại học T một vòng, làm sao có thời gian đi “làm” một nháy được thế?”
Nhan Lộ Thanh ngơ ra nhìn cô ấy: “Hả? Cậu nói gì thế?”
Sau khi đối diện một lúc lâu, hai người trong nháy mắt đều hiểu ý tứ của đối phương,
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/sao-boss-con-chua-tron/397862/chuong-67.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.