Nếu đầu óc Nhan Lộ Thanh vẫn tỉnh táo thì chắc có thể ý thức được trong cuộc đối thoại này, mức độ để ý đối với gối ôm của Cố Từ thật sự vô cùng nghiêm trọng. Không chỉ có lòng ganh đua, mà thậm chí còn có cảm giác anh đang “Tranh giành yêu thương”.
Nhưng cô căn bản không rảnh để suy nghĩ.
Bởi vì cô vừa được ôm lấy người mình thích ngủ một giấc.
Chính là theo nghĩa đen – ngủ một giấc.
Bên trong phòng tối đen, hết sức yên tĩnh.
Giọng nói của Cố Từ giống như mang theo vòng lặp âm thanh, vờn quanh hết lần này đến lần khác.
Nhan Lộ Thanh nghĩ, gối ôm rớt rồi? Còn rớt xuống đất nữa chứ?
Do cô đẩy gối ôm xuống, sau đó lại quay lại bấu víu Măng công chúa sao?
Anh… Thức dậy khi nào vậy chứ?
Nhan Lộ Thanh phát hiện mình thậm chí không dám hỏi vấn đề này.
Nếu như anh nói đã thức dậy lâu rồi, cô làm sao có thể trả lời lại đây? Đã ôm lâu như vậy, chẳng phải là xấu hổ đến chết đi sống lại sao?
Hơn nữa cho dù như vậy, Cố Từ sẽ chỉ nói một câu “Thức dậy lâu rồi” à? Anh chắc chắn sẽ nhẹ nhàng nhả ra mấy câu cà khịa người khác.
Vì thế ý tưởng này lập tức bị cô bỏ đi.
“Nó ở trên mặt đất, chuyện này, chuyện này chắc là…” Nhan Lộ Thanh vừa rối rắm, vừa hơi lắp bắp mà giải thích: “Tôi vô ý đụng rơi… Bởi vì tôi bình thường ngủ một mình cũng thỉnh thoảng bị như vậy.”
Có cái rắm ấy! Cái giường này lớn như vậy,
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/sao-boss-con-chua-tron/397855/chuong-60.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.