Gửi tin này xong, quả thật Nhan Lộ Thanh có chút xấu hổ, còn có hơi hối hận vì đã kích động.
Nhưng chỉ vẻn vẹn mấy chữ kia thôi, may là cũng không rõ ràng, chắc là anh không nhìn ra gì đó đâu.
Sự kích động này do Nhan Lộ Thanh tích góp lại từ khi bắt đầu nhìn thấy mảnh giấy ghi chú, cô muốn bày tỏ gì đó. Mặc dù chỉ có bản thân cô hiểu, nhưng kích động nhất thời đã được thỏa mãn nên cô cũng cảm thấy thoải mái.
Cô gửi xong thì tiếp tục ăn cơm, vừa mới ăn xong, Cố Từ nhắn lại hai tin.
[Công chúa đang bỏ trốn:?]
[Công chúa đang bỏ trốn: Có phải thiếu một câu rồi không?]
Nhan Lộ Thanh nhìn thấy dấu hỏi này, sau đó lại đến câu này, trong đầu hình như có thể tưởng tượng ra dáng vẻ và biểu cảm của anh khi gõ ra mấy chữ này. Đột nhiên giống như bị điểm huyệt cười, khóe miệng không khống chế được mà nhếch lên, cô cười không ra tiếng đến không ngậm miệng lại được.
Cô cũng không biết mình cười cái gì, qua nửa phút mới mới bình tĩnh lại được, chậm rãi gõ chữ trả lời.
[Đức mẹ Maria đang bỏ trốn: Bọn anh đã tới nơi chưa?]
[Công chúa đang bỏ trốn: Vừa tới.]
Cố Từ vẫn không bỏ qua nghi vấn trước đó.
[Công chúa đang bỏ trốn: Cô nói ba tiếng rồi là có ý gì?]
[Đức mẹ Maria đang bỏ trốn: Là biểu thị thời gian đã lâu rồi ấy.]
Ba tiếng rồi.
Mọi người đã tới chưa?
Đúng thật là lời giải thích hoàn hảo.
Nhan Lộ Thanh gõ chữ xong, thấy Cố
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/sao-boss-con-chua-tron/397853/chuong-58.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.