"Tôi là Nhã Kỳ và cô gái này là Thiên Di, tôi muốn bàn bạc với cô một chút việc"
Nhã Kỳ với vẻ mặt nhân hậu mỉm cười ngỏ lời, những lúc thế này cô luôn phải giả vờ trước đã còn uy hiếp thì tính sau.
"Không"
Thanh Trà với gương mặt vô cảm thẳng thắn trả lời mà không có một chút do dự nào.
Thiên Di vẫn giữ mãi nụ cười trên môi nhưng trong lòng đang rất bực bội và khó chịu, Thiên Di giống Nhã Kỳ một điểm đó là không bao giờ có kiên nhẫn.
"Chuyện này có ích với cô"
Nhã Kỳ vẫn giữ mãi nụ cười hiền lành và thục nữ trên môi. Nhìn gương mặt của Thanh Trà có vẻ đang nghĩ cô là thiên kim nhà giàu tới bắt cô ấy làm chuyện xấu.
"Không"
Thanh Trà dứt khoát trả lời liền đóng cái cửa tồi tàn lại, cô chắc chắn chỉ cần đụng nhẹ thôi là cánh cửa này sẽ lung lay liền.
"Mẹ cô giờ này chắc là đang bị Thục Khuê đánh đập và buông lời sỉ nhục trong nhà kho của nhà Đinh"
Thanh Trà đang đi thì khi nghe Nhã Kỳ nhắc đến mẹ mình thì liền khựng chân lại, cổ họng nghẹn cứng và tim đau nhói lên.
Tại sao Nhã Kỳ lại biết?
Vì khi còn nhỏ cô luôn bị Thục Khuê bắt nạt ở đó mà, tất cả người hầu nào không làm vừa ý cô ta trong nhà thì đều bị lôi vào nhà kho rồi bị đánh đập một trận.
"Cô...biết được những gì rồi?"
Thanh Trà không chần chừ lập tức đi tới mở
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/sao-bang-lap-lanh/3624301/chuong-31.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.