Vĩ Hạ đang mộng mơ nhìn Uy Vũ, Vĩ Hạ đang nghĩ rằng Uy Vũ sẽ đi tới bên cô và dỗ dành mình nhưng không ngờ rằng...
Uy Vũ lướt qua Vĩ Hạ chạy nhanh tới Nhã Kỳ và gạt nước mắt của cô qua, lấy tay nhẹ nhàng vỗ lưng cô.
Tất cả mọi người ở đó đều rất ngạc nhiên trừ Cao Lâm.
"Ủa, không phải Vĩ Hạ là vợ sắp cưới của chủ tịch sao?"
"Sao Chủ tịch lại đi tới chỗ con nhỏ nghèo hèn kia?"
"Con nhỏ nhân viên kia rõ ràng là kẻ thứ ba-"
"Câm mồm mấy người lại hết đi, Nhã Kỳ là người vợ duy nhất mà Chủ tịch nuôi từ nhỏ đến lớn. Mấy người lấy bằng chứng đâu ra mà nói Vĩ Hạ là vợ sắp cưới của chủ tịch?"
Cao Lâm sát khí bừng lên như muốn xé rách miệng mấy người vừa bàn tán.
Tất cả bị Khí thế của Cao Lâm đánh bật lại, câm nín.
"Oaaa....hức, lão...đại túi em bị dơ rồi, hức...phải làm sao đây"
Nhã Kỳ khóc càng ngày càng hăng, thật sự cô dành rất nhiều tiền và tâm huyết vào cái túi này, đặc biệt là nó rất đẹp nữa.
"Bé con, nín đi. Về nhà ta mua cái mới cho em, dù có lật tung cả thế giới lên ta cũng mua về cho em" Uy Vũ hốt hoảng vỗ tay vào lưng Nhã Kỳ.
"Hức...oaaa anh nói dối, rõ ràng chỉ có 3 chiếc trên thế giới"
Cô càng nghĩ càng tức và buồn, khóc hăng hơn cả lúc đầu.
"Nào nín đi bé con" Uy Vũ thật sự không biết phải làm cách
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/sao-bang-lap-lanh/3624287/chuong-17.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.