Bà Diệp đang tập trung nấu ăn nhưng sau khi nghe được giọng nói trong trẻo của cô thì lập tức quay lại và mỉm cười.
"Nhã Kỳ, hôm qua con ngủ có ngon không?"
Bà cười phúc hậu nhìn cô, bà biết hôm qua coi đã tập luyện rất nhiều nên có ý định hỏi cô xem.
"Dạ rất ngon luôn ạ"
Cô mỉm cười nhẹ nhàng nhìn bà Diệp, sau đó liền chạy ra phòng khách. Lại là cảng tưởng quen thuộc đó, lão đại đang làm việc trên máy tính và hai thuộc hạ thì chảy mồ hôi hột đứng nghiêm túc hai bên.
Khi hai người thấy Nhã Kỳ xuống thì lập tức mừng rỡ, xem cô như vị cứu tinh vậy.
"Chào buổi sáng, lão đại với hai anh không vào ăn sáng sao?" Cô nhìn 3 người bọn họ, trên đầu hiện rõ 3 chữ chấm hỏi...
"Đúng rồi ha, mình phải đi ăn sáng rồi chở nhóc con đi học nữa" Cao Lâm nhanh chóng biện lý do để họ không phải đứng đây hứng chịu không khí áp bức của lão đại nữa.
"Đúng rồi, lão đại cùng hai người vào đây đi ăn sáng đi" Nhã Kỳ gật đầu tán thành ý kiến của Cao Lâm.
"Được, vậy đi ăn sáng thôi" Uy Vũ lúc này mới lên tiếng, anh đóng máy tính lại rồi đặt lên bàn. Uy Vũ đi ngang qua cô tiện thể xoa đầu một cái rồi nắm lấy chiếc cặp màu trắng phía sau của cô nhóc rồi lôi vào phòng bếp.
"Lão đại à, anh xem em có còn là con nít nữa đâu mà cứ xoa đầu rồi lôi em như thế"
Nhã
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/sao-bang-lap-lanh/3624280/chuong-10.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.