Nhã Kỳ liền nhận ra đó là xe của Uy Vũ nên tức tốc chạy tới và mở cửa ra. Cô nhìn lão đại đang tâ trung vào máy tính, gõ cái gì đó nhưng có vẻ rất thuần phục. Gần như anh không quan tâm đến xung quang mà chỉ tập trung vào công việc.
"Vào đi, Cao Triết lái tới bãi huấn luyện" Giọng nói ảm đạm và lạnh lùng vang lên.
Cô không chần chừ liền ngồi lên xe. Trên đường đi Nhã Kỳ không khỏi thắc mắc vì tại sao Uy Vũ lại muốn chở cô tới bãi huấn luyện gì đó?
Cô liếc sang Uy Vũ rất nhiều lần với ánh mắt hiếu kỳ và tò mò.
"Lão đại, vết thương trên người của Nhã Kỳ chưa khỏi hẳn, e rằng không có sức luyện tập"
Cao Triết tuy tập trung lái xe nhưng cũng không tránh phần lo lắng cho cô, anh biết trên người cô đầy rẫy những vết thương, cùng lắm cô cũng chỉ mới 11 tuổi. Làm như vậy thật sự rất giống như bốc lột sức lao động của trẻ nhỏ...
"Cao Triết dừng ngay việc nghĩ xấu về tôi đi!" Uy Vũ nhìn Cao Triết với gương mặt khó chịu xen lẫn một chút tức giận.
Cao Triết liền chột dạ giật mình vì bị đoán trúng.
"Luyện tập gì vậy?" Nhã Kỳ khó hiểu nhìn vào Uy Vũ.
Uy Vũ nhìn sang cô bé ngây thơ trong sáng trước mặt mình, nghĩ đến việc mình là người đầu tiên vấy bẩn cô bé thì đúng là có phần tàn nhẫn, nhưng một khi đã là người của tổ chức thì việc chém giết người là bình thường.
Anh
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/sao-bang-lap-lanh/3624276/chuong-6.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.