"Bé con, qua đây"
Uy Vũ từ từ đóng cuốn sách trên tay anh xuống, anh khoanh hai tay lại và tựa người vào chiếc ghế Sofa màu trắng mềm mại.
Cô ngoan ngoãn bước tới gần Uy Vũ, không dám hó hé gì vì hiện tại cô đang ở thế hèn, không chống đối lại được.
"Tên gì?"
Anh cười như không cười hỏi bé gái rụt rè đang đứng trước mặt mình.
"Đinh Nhã Kỳ"
Giọng nói trong trẻo vang lên khắp căn phòng im ắng.
"Nhà họ Đinh giàu có đó sao? Vậy tại sao lại nằm ở đó?"
Nhã Kỳ cắn chặt răng, cô nắm chặt hai tay vào áo mình. Cả người cô run lên khi nhắc đến nhà họ Đinh.
"Thưa đại ca, người hầu tắm rửa cho Nhã Kỳ nói rằng trên người cô có rất nhiều vết thương do roi đánh, vết thương mới chồng chất lên vết thương cũ" Cao Lâm nói.
Uy Vũ nhìn thân hình gầy gò trước mặt mình, ra lệnh không chút thương tiếc.
"Cởi ra"
Uy Vũ vô cảm nói như thể chẳng quan tâm cô có phải là con gái hay không.
Cao Triết bước tới bên Nhã Kỳ và nhẹ nhàng sợ làm cô đau.
"Xin thứ lỗi"
Cao Triết xoay người cô và vạch phần áo sau lưng cô ra.
Đầy đủ những vết thương, vết bầm tím do nhiều năm bị hành hạ của cô lập tức đập vào mắt Uy Vũ.
"Khôn thật, toàn đánh những chỗ phần áo che giấu được" Cao Lâm nói với vẻ xem thường bọn nhà họ Đinh kia.
Sau khi Uy Vũ nhìn thấy liền lập tức
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/sao-bang-lap-lanh/3624272/chuong-2.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.