Nhiễm Thuật nghĩ một chút là đoán được ngay. Bây giờ muốn liên lạc với Mạnh Hân Nhã chỉ có thể gọi cho quản lý hoặc trợ lý của cô, dù sao điện thoại của cô vẫn đang nằm trong tay Tang Hiến.
Mà bây giờ Mạnh Hân Nhã vừa mới làm sáng tỏ xong, tiếp theo còn phải xử lý đủ thứ chuyện khác.
Cộng thêm cảm xúc thay đổi xoành xoạch, đoán chừng phải xong xuôi mới liên lạc với cậu được.
Thấy mình đã hỗ trợ thành công rực rỡ, Nhiễm Thuật rất vui vẻ. Cậu nhảy chân sáo về phía xe bảo mẫu.
Trên đường đi, Nhiễm Thuật lơ đãng liếc mắt nhìn thì thấy fan đứng chờ cậu cách đó không xa. Cậu do dự không lên xe ngay mà đi tới chào người hâm mộ: “Đừng lo, anh không sao đâu.”
Các fan nhao nhao cổ vũ cậu: “Chú đỉnh của chóp!”
“Thực ra lúc giúp Nhã Nhã lên tiếng, anh hoàn toàn chắc chắn em ấy vô tội.”
“Đúng thế, cái tên Cao Hải Dương kia quá đáng lắm ý.”
“Chú đừng giận nữa nha. Bên phía Lan Nhân cũng xin lỗi rồi.”
Nhiễm Thuật gật đầu với bọn họ, nói tiếp: “Các em đừng công kích Lan Nhân nhé, cô ấy cũng là nạn nhân thôi, chẳng qua tên khốn kia cặn bã quá. Các em về sớm một chút, cũng trễ lắm rồi. Hôm nay gặp anh rồi thì ngày mai không nhất thiết phải đến nữa, trở về học hành đàng hoàng đi nha.”
“Vâng!” Nhóm fan lao nhao đáp lại.
Nhiễm Thuật lên xe, trên đường về nhà cậu nhận được cuộc gọi từ Mạnh Hân Nhã, cô mượn điện thoại của trợ lý.
Khi Nhiễm Thuật bắt máy
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/sao-anh-van-khong-do-em/926831/chuong-52.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.