Nhiễm Thuật và Tùy Hầu Ngọc hoàn thành thu thập ở địa điểm thứ ba thì tới địa điểm thứ tư, quả nhiên thấy đám người không tuân thủ quy tắc kia đã tập trung ở chỗ này.
Họ biết địa điểm thứ ba chắc chắn đã được Nhiễm Thuật và Tùy Hầu Ngọc lục tìm hết nên có tới đó thì cũng không kiếm được gì, vì vậy dứt khoát vượt qua hai người, đi thẳng tới cùng một chỗ luôn.
Lúc này, mọi người đang tập trung trước máy đấm bốc, vận động viên chạy cự li dài vừa mới đá một lần, con số hiển thị là 2100.
Nhiễm Thuật và Tùy Hầu Ngọc đứng trước máy đấm bốc, nhìn hành động của bọn họ.
Có lẽ mấy người đó đã ở đây cố gắng một lúc rồi, đồng thời cũng đã giấu giấy gợi ý đi, không định để hai người họ nhìn thấy. Vì thế bọn cậu chỉ có thể dựa vào hành động của sáu người để suy luận điều bí ẩn ở cơ quan này.
Tùy Hầu Ngọc nhìn thoáng qua rồi nói: “Chắc chắn không phải so xem ai mạnh nhất, có lẽ phải làm sao để ba lần tác động lực cộng lại ra được một con số nào đó thì mới có thể mở cơ quan. Nhưng để khống chế lực ra được con số đó thì rất là khó nên họ mới phải thử lâu như vậy.”
Nhóm người bị lộ manh mối cũng không hoảng, dù sao quan trọng vẫn là con số kia. Họ không biết số bao nhiêu thì cũng không thể qua cửa.
Lưu Huân mỉm cười với Nhiễm Thuật: “Trao đổi manh mối đi.”
Nhiễm Thuật không trả lời cậu ta, quay qua nhìn
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/sao-anh-van-khong-do-em/926812/chuong-33.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.