Nhiễm Thuật cảm giác mình ngủ đến nỗi mệt lử cả người.
Nếu coi việc ngủ là một kiểu thư giãn, là một cách nghỉ ngơi thì đêm vừa qua của cậu hoàn toàn ngược lại.
Cậu chậm rãi mở mắt, lọt vào mắt là yết hầu quen thuộc.
Cậu cúi đầu nhìn mình như đang bị trói chặt, cơ thể bị Tang Hiến ôm cứng ngắc.
Trước kia lúc còn yêu nhau, Tang Hiến cũng không ôm chặt như vậy...
Cứ như sợ cậu chạy mất.
Cậu không quá kinh ngạc khi hai người bọn họ ngủ trong tư thế như vậy, lúc này cậu chỉ thử cử động cơ thể một chút nhưng đáng tiếc không thể giãy dụa được, trái lại Tang Hiến còn ôm chặt hơn.
Vì thế cậu lại nằm yên, không nóng lòng muốn thoát ra nữa, cậu ngáp một cái thật to, rõ ràng là vẫn chưa hoàn toàn tỉnh ngủ, ánh mắt mê mang chớp chớp.
Hơi thở của Tang Hiến đều đều, thổi vào tóc cậu làm nó hơi bay bay, cậu có thể cảm nhận được sự ấm áp nơi đỉnh đầu.
Trong cánh mũi của cậu cũng ngập tràn mùi hương của Tang Hiến.
Do Tang Hiến nuôi thú cưng nên hắn chưa bao giờ dùng nước hoa, có lẽ cái mùi rất nhẹ và nhạt trên người hắn là mùi sữa tắm hoặc là đồ dưỡng da.
Nhiễm Thuật tìm kiếm trái phải, cuối cùng cắn một phát lên bả vai của hắn.
Tang Hiến nhanh chóng tỉnh ngủ, hắn không đẩy Nhiễm Thuật ra mà lại cúi đầu, có thể cắn chỗ nào liền cắn chỗ đó.
Hai người giống hệt như hai con chó đang chiến đấu, cắn nhau không ngừng.
Đáng tiếc Chihuahua sao có
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/sao-anh-van-khong-do-em/243061/chuong-16.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.