Nhiễm Thuật nằm ngay ngắn, Tang Hiến thuận thế đắp chăn giúp cậu.
Nhiễm Thuật thấy Tang Hiến hành động như vậy nên rất bất mãn, túm quần áo của Tang Hiến không buông tay: "Tang Hiến! Anh không phải đàn ông à?!"
Tang Hiến kiên nhẫn vỗ về cậu: "Ngoan nào, đừng nghịch nữa, nếu bây giờ anh chạm vào em, ngày mai em sẽ quậy ngất trời với anh!"
"Không mà!"
"Lời hứa hẹn lúc say của em, anh chưa bao giờ dám tin, được rồi, em ngủ đi."
"Em không! Em không! Em không ngủ!" Nhiễm Thuật mè nheo, dứt khoát chìa tay ôm cổ Tang Hiến.
Tang Hiến bất đắc dĩ thở dài, đẩy cậu ra nói: "Anh cởi tất giúp em."
"Anh héo thật rồi có phải không, anh là tổng tài bá đạo, em nằm trên giường mà anh chỉ dám cởi tất của em thôi á?"
"Nằm yên, anh lau chân giúp em." Tang Hiến nói xong, xoay người vào phòng tắm lấy khăn mặt.
Nhiễm Thuật muốn đứng dậy đuổi theo Tang Hiến, đáng tiếc cơ thể nhũn cả ra khiến cậu chỉ có thể nằm trên giường lật người một cái.
Lúc này Tang Hiến đi tới, ngồi bên giường cầm mắt cá chân của Nhiễm Thuật lên, lau chân giúp cậu.
Chân Nhiễm Thuật rất nhỏ, da lại trắng, rõ ràng là tập nhảy quanh năm nhưng độ cong bàn chân lại xinh đẹp mượt mà, khi hai người còn yêu nhau, hắn thường xuyên nắm chân Nhiễm Thuật không buông tay.
Nhiễm Thuật nằm trên giường, cơ thể không linh hoạt nhưng cái miệng lại tía lia: "Tang Hiến, em muốn tắm."
"Thôi đi."
"Sao lại thôi?"
"Nếu tắm..." Hắn chỉ sợ mình không nhịn được.
Nhiễm Thuật nằm
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/sao-anh-van-khong-do-em/243055/chuong-10.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.