Biết được Tào Nghệ quyết tâm báo thù phục hận, phát lời thề trước mặttoàn thể thuộc hạ, dù phải đồng quy ư tận, khai diễn cuộc tử chiến vớiminh hội Trung Điền Sơn, Thân Xương Hán vỗ tay cao giọng thốt:
- Thế thì hay lắm, chúng ta rất hoan hỷ động thủ với những tay cứng như vậy.Cóchơi với những kẻ dám chơi thì cuộc chơi mới hào hứng.Thân Xương Ngọc trầm gương mặt:
- Dù sao thì cuộc chiến này cũng gay go lắm, bất cứ bên nào thắng cũng phải haohụt nhân số quan trọng cả.Tào Nghệ cũng là tay khá, nếu lão nhất định báo thù thìchúng ta phải thận trọng mới được, đừng coi thường con người đó mà chuốc lấy cái bạiđau thương, dù chúng ta luôn luôn tự tin.Thân Xương Hán có vẻ không phục:
- Đại ca, bọn Hắc Lâu đâu phải là một thiên binh thần tướng mà đại ca quá dèdặt như vậy, bất quá chúng cũng là những con người bằng xương bằng thịt, chúng đôngngười ta cũng có minh hội.Sợ gì chúng chứ, cứ để chúng đến, xem Hắc Lâu tận diệthay Trung Điền Sơn điêu tàn.Thân Xương Ngọc lắc đầu:
- Lão nhị không nên quá khinh địch như vậy!Thân Xương Hán vẫn còn ấm ức:
- Cho dù hắn có là con rồng mạnh, đến tận ổ rắn mà hoành hành thì con rồng đócũng khó tránh hiểm nguy.Lực lượng song phương không chênh lệch mà chúng ta đượcthêm cái lợi là dành phần địa chủ, ngồi khỏe chờ địch mệt thiết tưởng lão đại khôngcòn phải lo lắn.Lệ Tuyệt Linh chen vào:
- Lo cũng vậy, không lo cũng vậy, bởi thế nào chúng cũng đến là có đánh nhau,chúng muốn đến cứ đến.Tào
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/sanh-tu-kieu/12026/chuong-55.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.