La Nhữ Cường cắn cụp răng một tiếng, bật cười ghê rợn:
- Thế ra ngươi muốn có cuộc can qua giữa Ưng Bảo và Trung Điền Sơn vàsự hiềm thù giữa họ La và Thân phải không?
Ngươi đã suy nghĩ kỷ chưa?
Thân Xương Ngọc lạnh lùng:
- Ta đãø quyết định như vậy từ khi gặp lại Lệ Tuyệt Linh.Lệ Tuyệt Linh chen vào:
- La Nhữ Cường! Chính ngươi mới là kẻ nên suy nghĩ kỷ lại đó, một khi sự việckhai diễn rồi thì khó lòng dừng lại giữa chừng lắm.La Nhữ Cường bỉu môi:
- Không có gì làm cho ta thay đổi chủ ý.Lệ Tuyệt Linh gật đầu:
- Vậy ngươi không thể trách ta đã chẳng nghĩ đến tình đồng đạo.La Nhữ Cường không đáp lời, hắn xoay sang Thân Xương Ngọc hỏi một lần cuối:
- Ngươi đã quyết định lại đi.Ta cho ngươi một cơ hội cuối cùng trước khi chết.Thân Xương Ngọc buông gọn:
- Bằng mọi giá ta phải trừng trị ngươi vì cái tội xâm phạm vùng lãnh thổ của ta.La Nhữ Cường cười ngạonghễ:
- Bọn ta có tất cả là mười bốn người, còn ngươi thì chỉ có hai mạng, hãy sáng suốtxác định tình hình rõ đi.Thân Xương Ngọc điềm nhiên:
- Ngươi đã vi phạm luật giang hồ khi lấy đông hiếp ít.La Nhữ Cường hừ một tiếng:
- Đối với bọn các ngươi cần gì phải áp dụng quy cũ?
Ngươi dám nói đến hai tiếngcông bình à?
Lệ Tuyệt Linh cắt ngang:
- Ta đề nghị một cuộc sanh tử, ngươi có dám đấu với ta không?
La Nhữ Cường cười nhẹ hỏi lại:
- Ngươi đừng có nằm mộng, với bất cứ phương pháp nào nguơi cũng mất mạngnhư thường.Ta
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/sanh-tu-kieu/12021/chuong-50.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.