Đối phương bật cười vang, lộ rõ sự khinh miệt câu nói của Thân XươngNgọc.Cười dứt, y đảo cặp mắt nhìn quanh rồi dừng lại nơi Thân XươngNgọc.Chàng vẫn cười nụ hỏi:
- Tại hạ có làm gì cho bằng hữu không hài lòng sao?
Xin cho biết ý kiến.Vẫn với con mắt nhắm hờ, đối phương đáp sau khi tắt nụ cười:
- Ta cười vì ngươi tỏ vẻ ngây ngô quá đáng.Có khi nào ta đến nơi này để dạochơi à.Thân Xương Ngọc vẫn bình tĩnh:
- Ý của tại hạ là dĩ hoà vi quý, mong bằng hữu chấp thuận để tránh các cuộc xôxát có thể xảy ra.Đối phương lạnh lùng mở mắt nhìn Thân Xương Ngọc, chậm rãi nói:
- Cũng được.Ta không muốn có sự xô xát xảy ra, ngươi cứ bảo lão Trì bỏ đi khỏidây là không có việc gì xảy ra hết.Ta vui lòng bỏ lỗi cho lão.Tha mạng sống cho hắnvề cái tội ngu.Trì Cung nhảy dựng lên:
- Ngươi câm cái mõm chó lại, ngươi dám bảo ta là ngu à?
Ta lột da ngươi mườilần mới hả giận của ta.Tên khốn nạn.Đối phương vẫn thản nhiên:
- Ngươi đừng làm bộ làm tịch như thế.Cứ ra đây thử xem.Núp bóng kẻ khác thìcó hay ho gì mà hò mà hét.Rồi gã quắc mắt nhìn Thân Xương Ngọc hỏi:
- Còn ngươi có mau cút đi không hay còn chờ đợi ta hạ thủ?
Thân Xương Ngọc bình tĩnh hỏi lại:
- Bằng hữu đã nghĩ kỹ chưa?
Đối phương mỉa mai:
- Chẳng lẽ ngươi nói mấy tiếng ta phải đi ngay?
Dù sao chúng ta phải so tài thửxem, biết đâu ta không thủ thắng?
Thân Xương Ngọc điềm nhiên:
- Cũng được.Song tại hạ nhắc nhở
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/sanh-tu-kieu/12013/chuong-42.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.