Đưa tay chỉ từng người một bên đối phương, Lệ Tuyệt Linh điểm danh:
- Ta biết, ngươi là Tiêu Trí Niên, ngoại hiệu Trại Nhi Vương, ta sẽ đưa ngươi xuống diêm đài, dọ lại kỹ với Nhị Vương nào đó của ngươi, xem có giống thật hay không ?
Tiêu Trí Niên gầm lên:
- Ta đập chết con chó điên.Nó sủa chối tai quá chừng.Lệ Tuyệt Linh lờ đi, tiếp tục điểm danh:
- Còn ngươi là Sách Quý, ngoại hiệu Viên Vương, một con gấu chó song lại lấy loài khỉ làm ngoại hiệu.Sang qua người có dáng văn sĩ, chàng tiếp:
- Ngưoi là Ngưu Hoá Phong, ngoại hiệu Đồ Phu Tú Sĩ, một kẻ thay vì cầm bút lại cầm dao mổ lợn.Đến người mất nửa vành tai, chàng cười nhẹ:
- Đây là Song Thích Ngại Phàm, còn tên kia đúng là Vượt Thiên Thử Hà Nguyên Chàng chỉ luôn người cuối cùng đang ngồi thở ồ ồ trên ghế tiếp:
- Hắc Đao Triệu Linh phải không ?
Ngũ Tự Tạo hét:
-Không ai mượn ngươi lập danh sách.Cứ bước đến tử chiến với ta.Lệ Tuyệt Linh mỉm cười:
- Thế thì mời tất cả cùng ra ngoài kia.Thân Xương Ngọc đứng lên lạnh lùng thốt:
- Không lẽ mọi tiện nghi trong thiên hạ đều dành cho Thập Toàn phái cả sao?
Bảy người đánh với một người thì không hợp lý lắm đó nhé.Như vậy không anh hùng đó nhé.Hãy tỏ ra mình có tư cách một chút cho ta đừng khinh bỉ.Ngũ Tự Tạo thở một hơi đầy không khí, gằn từng tiếng:
- Thân Xương Ngọc.Ngươi là một tay vương bá tại Trung Điền Sơn, ngoài ra còn là thủ lãnh bọn Liệp sát thủ trong Hắc Lâu.Giữa
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/sanh-tu-kieu/12000/chuong-29.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.