Lệ Tuyệt Linh cũng chăm chú nhìn đối tượng một lúc rồi lắc đầu:
- Ta không hiểu tại sao thiên hạ cho các ngươi là con lang con sói.Rồi ngươi cứ tưởng mình là lang sói thật nên làm ra vẻ hung hăng, chứ thật ra dưới con mắt ta, ngươi chỉ là một con gà trống thiến.Bao Triều Cẩm sôi giận:
- Ngươi hãy giữ lấy mồm, vô lễ với ta thì ngươi sẽ bị cắt lưỡi đấy.Lệ Tuyệt Linh mỉm cười:
- Gà trống thiến còn mong đá gì nữa mà gáy tí toẹ Tuy nhiên ngươi đã muốn thì cứ nhào vộ Ta đang ngứa tay chân đây.Bao Triều Cẩm lắc mình một cái đã đến trước mặt Lệ Tuyệt Linh rồi.Tay hữu vươn ra năm ngón sẽ thành móng gà chụp vào mặt Lệä Tuyệt Linh, tay ta?
quạt ngang bụng chàng.Khí thế của địch vừa nhanh vừa độc, Lệ Tuyệt Linh không tưởng y khá đến mức độ đó.Chàng xoay mình như cơn trốc lốc cuốn ra ngoài, song Bao Triều Cẩm lướt theo bám như hình với bóng.Một xoay, một lướt, cả hai quần nhau rất ngoạn mục.Chi?
trong một phút Triều Cẩm đã đánh ra đúng chín mươi mốt chưởng.Y đáng là cao thủ trong Hắc lâu.Trước sau Lệ Tuyệt Linh chỉ xoay mình lách tránh, chưa hoàn thủ.Khi chưởng thứ chín mươi mốt của Bao Triều Cẩm bay ra thì đột nhiên chàng trụ bộ.Rồi quật khởi thế tấn công tiến tới liền.Phản ứng của chàng còn nhanh hơn thế công của địch một bực, lướt tới đánh luôn mấy chưởng cho địch thu hồi thế công lẫn thủ, bất thần chàng lùi lại, rồi vung thanh Sanh Tử Kiều tiến trở lại.Động tác của chàng rất nhanh, những ánh đao
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/sanh-tu-kieu/11979/chuong-8.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.