Nhìn lấy Luyện đan bảo điển, Lý Thiên Ngọc thầm than có chút đáng tiếc, bất quá hắn cũng không quá để ý việc này nhiều, chỉ là để hắn nghi hoặc không thôi, bởi lẽ trước đó đan sư chức nghiệp Lv.7 cho phép hắn luyện tối đa chỉ là đan dược lục phẩm, sau khi tăng lên Lv.8, hắn cấp bậc đan dược cũng theo đó tăng lên, bát phẩm linh đan cũng có thể luyện ra, thế nhưng đối với cửu phẩm huyền đan thì hắn lại không cách nào luyện được.
Nghe thì thấy không có vấn đề gì nhưng sự thực là có vấn đề khá quan trọng ở đây đó là, liệu lv.9 đan sư chức nghiệp, hắn có luyện được ra Đế phẩm đan dược hay không, hoặc là bắt buộc hắn phải tăng lên lv.10 mới có thể làm được?
Lại nói Lv.10 đan sư chức nghiệp cũng chính là Đan thần, trong Vô Song Vương Giả trò chơi mà hắn chơi trước kia thì Đan thần tức là max cấp không có cấp độ cao hơn, như vậy chẳng lẽ là nói hắn giới hạn là ở đây sao?
Không, Lý Thiên Ngọc không tin đây là giới hạn của hệ thống, còn vì sao hắn lại tin tưởng như vậy, thì đạo lý rất đơn giản, chẳng lẽ Sáng thế thần lại chỉ có thể luyện ra Đế phẩm đan dược? Như vậy cái gọi là Sáng thế thần quá nát đi chứ hả?
Chính vì thế, hắn nghĩ tới rằng, liệu có phải Hệ thống vẫn còn có thể tiếp tục thăng cấp hay không!? Nếu đúng như vậy thì mọi chuyện đều hợp lý, có điều sau Đan thần, lại là cấp độ như
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/sang-than-tu-luyen-he-thong/2977446/chuong-232.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.