Nếu không phải gặp được Acnologia ngày hôm nay, Lý Thiên Ngọc tuy sau này vẫn có thể hiểu được cách dung hợp pháp tắc thành một loại hỗn độn thể chất nhưng chắc chắn sẽ mất kha khá thời gian, cho nên đối với Acnologia, nếu không vì nhiệm vụ mà hệ thống giao phó, Lý Thiên Ngọc cũng không biết phải nên cảm ơn hắn hay nên hận hắn nữa…
Mà phải nói rằng Acnologia biệt tài chạy trối chết quá con bà nó nhanh, Lý Thiên Ngọc bật hết hỏa lực đuổi theo gần nửa canh giờ, mãi mới đuổi kịp, đến hiện tại, Acnologia tiêu hao cũng đã không nhỏ, biết được bản thân chạy là không thoát cho nên dứt khoát đứng lại.
Hai người đối diện, Acnologia trước đó do toàn tâm toàn lực chạy trốn cho nên không có thời gian khôi phục vết thương, thân thể bên trên, long lân đen bóng vẫn chẳng chịt từng đạo vết thương có nông có sâu, một bên long trảo bị chia làm hai nửa vẫn còn lủng lẳng treo dính lấy thân thể bằng một khối thịt, Lý Thiên Ngọc thấy vậy cười lạnh nói:
“Thế nào, Acnologia, ngươi mà cũng có ngày hôm nảy a! Nghĩ có thể chạy thoát được ta? Ngươi quá ngây thơ rồi, hôm nay chính là ngày chết của ngươi!”
“Nhân loại, ngươi đừng khinh người quá đáng, cùng lắm ta và ngươi đồng quy vu tận, đừng buộc ta phải làm như vậy!” Acnologia vừa kinh vừa sợ nhưng vẫn lớn giọng uy hiếp.
“Hừ! Đồng quy vu tận? Ngươi hiện tại còn có thể làm được sao!? Cho dù có làm thế nào thì ngươi hôm này chắc chắn phải chết!”
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/sang-than-tu-luyen-he-thong/2977350/chuong-186.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.