Chương trước
Chương sau
Trước mặt một đám người cúi đầu không dám phát ra một tiếng động nhỏ nào, ngồi trên bảo tọa trước mặt là một gã đàn ông vóc dáng đồ sộ, ăn mặc như võ tăng để lộ ra một bên ngực trần, từng múi cơ bắp nổi cuồn cuộn, chòm râu trắng bạc, ánh mắt dữ tợn, trong miệng nhai lấy từng loại hoa quả.

“Thảm hại! Một đám phế vật! Ta muốn khóc cũng không được nữa…!”

“Vắt óc mà nghĩ xem, tại sao hội chúng ta lại là hội số một tại Fiore…một con hổ sẵn sàng xé toạc con mồi bằng răng nanh của nó không một chút thương hại, đó là Saber Tooth”

“Vậy mà nhìn xem các ngươi đã làm được những cái gì!?”

“Sting!”

“Có!” Nghe thấy người đàn ông này lên tiếng gọi đích danh, Sting vội vàng đáp.

“Ta sẽ chỉ cho ngươi thêm một cơ hội cuối cùng, đừng có tái diễn cảnh tượng thảm hại thêm lần nữa, hiểu rồi chứ!?” Người đàn ông ngả người về phía sau tựa lên thành ghế thản nhiên nói, người này chính là hội trưởng của SaberTooth, thiết quyền Jiema.

Sting những năm gần đây hiểu quá rõ tính cách của vị ngồi trước mặt này cho nên vội ứng thanh đáp:

“Đa tạ ngài, tôi nhất định sẽ không phụ kỳ vọng của ngài!”

“Yukino!” Jiema tiếp tục lên tiếng, lần này là Yukino, người từng bại trận trước Cylia, người thay thế vị trí của Kagura trong công hội Mermaid Heel.

“Dạ!” Bởi thấy được Sting dễ dàng tha thứ, Yukino cũng hơi thả lỏng đáp. Thế nhưng câu tiếp theo liền khiến cô nàng tâm tình đang buông lỏng lập tức thít chặt.

“Ngươi cũng không còn gì để biện minh nữa, ngươi cũng biết ta muốn nói gì phải không?”

“Vâng, tôi đã bại trận và làm vấy bẩn tên tuổi của SaberTooth!”

“Bép!” Vừa dứt lời, một chùm nho cắn dở từ trong tay Jiema lăng không ném tới, Yukino không dám né tránh cho nên mái tóc liền bị nước nho bắn vung vẩy thấm ướt, chảy xuống khuôn mặt.

“Không phải chuyện đó, ngươi đem tính mạng ra đặt cược, nhưng cuối cùng thua cuộc, không những thế còn để đối phương thương hại tha mạng, chúng ta là SaberTooth, hội đứng đầu Fiore, ngươi có biết điều đó là sỉ nhục lớn lao nhường nào không!?” Jiema nộ quát.

“Tôi hiểu, tôi xin chấp nhận mọi hình phạt!”

“Cởi quần áo ra, đem hội huy xóa đi!” Hội trưởng SaberTooth nhàn nhạt nói.

“Dạ, tôi biết rồi!” Yukino hơi run giọng đáp, sau đó đưa tay lên nút thắt chuẩn bị thoát ra y phục trên người…

“Từ từ đã!” Đột nhiên, một giọng nói vang lên phía sau lưng Jiema.

“Ai!?” Jiema cả kinh quát lên một tiếng xoay người lại, hắn hoàn toàn không nhận thấy bất kỳ một dấu hiệu nào vậy mà có người vô thanh vô tức lẻn ra phía sau, hỏi sao hắn không kinh sợ cho được, người tới mục đích nếu là để ám sát thì giờ bản thân đã chết mà còn không biết là chết như thế nào, nghĩ tới đây, Jiema sống lưng toát mồ hôi lạnh.

“Là ta! Jiema!” Người tới nhàn nhạt nói.

Jiema xoay mình nhìn lại, người tới là một thanh niên toàn thân áo bào trắng, khuôn mặt tuấn lãng, mày kiếm mắt sao, mái tóc đen dài được buộc tùy ý vắt trên vai, không một tia khí thế mà lại như dung nhập tự nhiên.

“Là ngươi!? Hắc hỏa Tengoku, ngươi lén lút đi tới hội của ta là muốn làm gì?” Jiema nhận ra người tới, chính vì vậy hắn cau mày biểu tình ngưng trọng nói.

Hắn đối với Lý Thiên Ngọc cũng không xa lạ gì, trước kia Jiema tới hội đồng giải quyết một số sự vụ đã từng nhiều lần nhìn thấy cũng biết rõ thân phận của Lý Thiên Ngọc, nhưng hai người chính là chưa bao giờ nói chuyện với nhau lần nào, căn bản chính là người xa lạ.

“Lén lút!? Ngươi nghĩ ta cần thiết sao!? Lý Thiên Ngọc nghe Jiema nói vậy liền nhếch miệng cười nhạt đáp.

Jiema cũng không ngoài ý muốn bởi hắn thừa hiểu đối với thực lực của bản thân mình cũng như đám thủ hạ mèo ba chân mà muốn phát hiện hành tung của Lý Thiên Ngọc chính là nói đùa.

“Ta tới mang Yukino rời đi, ngươi có vấn đề gì không Jiema!?” Thấy Jiema không đáp, Lý Thiên Ngọc chậm rãi nói.

“Cái gì!?” Jiema ngẩn người.

“Ngươi tới tận chỗ của ta chỉ là muốn con bé này!?” Không trách Jiema ngạc nhiên, hắn nghĩ mãi mà không ra Lý Thiên Ngọc vậy mà rỗi hơi đi tới đòi người, hơn nữa còn là một con bé vô dụng.

“Chính là, dù sao ngươi cũng muốn đuổi Yukino ra khỏi hội, ta ngược lại muốn nàng!” Lý Thiên Ngọc gật đầu nói.

Mặc dù Lý Thiên Ngọc nói chuyện không khách khí chút nào, nhưng Jiema không có chút tính tình, bởi lẽ hắn biết với sức mạnh của bản thân chênh lệch, lại thêm có chút hiểu biết tính cách của Lý Thiên Ngọc, dù mình có nói không thì cái tên này chắc chắn sẽ dùng cường đoạt, không bằng hiến Yukino cho hắn, bản thân bỏ ra ngoài một thứ vô dụng đổi lấy việc lôi kéo quan hệ với Lý Thiên Ngọc, suy đi tính lại thì hắn vẫn cảm thấy có lời.

Nghĩ đến đây, Jiema cười ha hả nói:

“Nếu ngươi đã muốn con bé này, ta cũng nể mặt ngươi một lần, mang nó đi đi!”

Nhếch nhếch miệng, Lý Thiên Ngọc cũng biết ý của Jiema cho nên giọng cũng nhu hòa một phần đáp:

“Tốt, coi như thiếu ngươi một lần, có việc cần giúp thì tìm ta!”

Nói xong, đi tới bên cạnh Yukino đang ngây ngẩn đứng ngốc lăng một bên, vươn tay vòng lấy cái eo nhỏ nhắn của cô nàng, tay còn lại đưa lên phần bụng trên khẽ lau một cái xóa đi hội huy của SaberTooth.

“Vụt!” Trong ánh mắt của một đám pháp sư SaberTooth cũng như Jiema, thân ảnh hai người đột nhiên tiêu thất.



“Ngươi mang ta đi là muốn làm gì!?” Yukino cau mày nhìn về phía nam nhân đang ôm lấy mình phi thân trên bầu trời dò hỏi.

“Hắc, nếu không phải là ta đến đúng lúc, ngươi chẳng phải là trước mặt tất cả mọi người lõa thể!? Ta giúp ngươi như vậy, muốn báo đáp ta thế nào đây?” Lý Thiên Ngọc cười nói.

”Trên người có thứ gì để ngươi chú ý, mà thân phận tinh linh pháp sư của ta cũng không đáng để cho ngươi tốn thời gian đi tới SaberTooth mang ta đi ra, thứ duy nhất ngươi hứng thú mà ta nghĩ được tới có lẽ chỉ có thân thể của ta đi”. Yukino không những không biết ơn ngược lại hừ lạnh đáp.

“Chậc! Không nghĩ tới ngươi cũng khá thông minh đấy, không sai, ta chính là đối với ngươi động tâm, Thế nào? Ngươi cũng suy nghĩ một chút chứ? Ta đối với bản thân mình cũng rất tự tin đấy!” Lý Thiên Ngọc tấm tắc.

Thấy Yukino không đáp, Lý Thiên Ngọc cũng không để ý, không xấu hổ, dù sao da mặt luyện mấy trăm năm cũng dày ngang tường thành rồi. Hắn cũng hiểu gấp quá không ăn được đậu hũ nóng đạo lý, cho nên không tiếp tục đề cập đến vấn đề này mà lái đi chủ để, tiếp tục nói: “Hơn nữa, ngươi đã bị Jiema trục xuất, chi bằng theo ta về FairyTail, đảm bảo vui vẻ hơn ở chung với đám SaberTooth nhiều”.

Nghe vậy, Yukino cũng rối rắm, bản thân hiện tại bị Lý Thiên Ngọc nắm trong tay, hơn nữa biết được hắn chắc chắn sẽ không buông tha mình, dù sao thông qua cuộc đối thoại của hắn với Jiema liền đoán được một hai, chạy thì không chạy được rồi, giờ lại được mời gia nhập FairyTail, có vẻ cũng là một đề nghị không tệ.

Nghĩ thế, Yukino gật đầu khẽ “ừ!” một tiếng coi như đáp lại, Lý Thiên Ngọc bậc nào tinh tường, nghe giọng điệu liền đoán được ý nghĩ của cô nàng, giờ lại thấy Yukino đáp ứng, tự nhiên vui mừng.

Hai người trở về chỗ lão đầu Makarov, Lý Thiên Ngọc thuật lại một chút tình huống, sau đó tự mình ấn lên hội huy của FairyTail cho Yukino, như vậy Yukino cũng coi như chính thức gia nhập vào FairyTail, sau đó tự nhiên không thể thiếu một buổi tiệc ra mắt.
Chương trước
Chương sau
Website đọc truyện online chất lượng hàng đầu việt nam, với nhiều truyện tiên hiệp, truyện kiếm hiệp, truyện ngôn tình, truyện teen, truyện đô thị được tác giả và dịch giả chọn lọc và đăng tải.
Liên hệ về bản quyền/quảng cáo: [email protected]

Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư

Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.