Chương trước
Chương sau
Ngọn lửa do Amaterasu tạo ra ngoài suy đoán của hắn, vậy mà có thể giằng co với ám pháp tắc tạo thành hắc hỏa, tuy nhanh chóng bị cắn nuốt nhưng Lý Thiên Ngọc nhanh chóng suy nghĩ một chút liền hiểu ra, từ trong truyền thuyết thì Amaterasu chính là thái dương âm hỏa cũng tức là hỏa diễm từ mặt tối của thái dương, cũng chính là mang theo một tia da lông hỏa chi pháp tắc bởi vậy mới có tên gọi là ngọn lửa không thể dập tắt, cho nên mới có thể giằng co với ám chi pháp tắc của Acnologia tạo ra.

Tuy nói vậy có chút hơi thái quá nhưng chính xác là Amaterasu mang theo hỏa chi pháp tắc là sự thật, hắn mặc dù thường xuyên sử dụng nó nhưng chưa bao giờ chú ý tới, trong sát na, Lý Thiên Ngọc từ hai loại pháp tắc giằng co thời gian vậy mà tỉnh ngộ.

Hắn trạng thái lúc này có thể dùng cách nói thiên nhân hợp nhất cũng không quá đáng bởi trong trạng thái tỉnh ngộ, hắn tư duy, năng lực cảm nhận tăng lên một cách khủng khiếp, tuy chỉ giây lát sau đó, Lý Thiên Ngọc từ trong trạng thái thoát ra, ám pháp tắc hắc hỏa cũng theo đó cắn nuốt lấy hắc hỏa Amaterasu đổ xuống chuẩn bị bao phủ lấy Lý Thiên Ngọc.

Lý Thiên Ngọc lúc này nhìn trên bầu trời hắc hỏa thao thiên áp sát đỉnh đầu, nhưng hắn không có chút nào lo lắng, hơn nữa khóe miệng câu lên cũng cho thấy hắn vừa rồi tỉnh ngộ là có thu hoạch không nhỏ chút nào.

Đúng vậy, hắn chính là ở giữa lĩnh ngộ ra hỏa chi pháp tắc kèm theo một tia ám chi pháp tắc, nếu hắc long Acnologia lúc này biết được chính mình thả ra pháp tắc muốn tiêu diệt con kiến hôi dám xúc phạm bản thân ngược lại trợ giúp Lý Thiên Ngọc tiến thêm một bước không biết có tức đến hộc máu hay không đây.

Chỉ thấy Lý Thiên Ngọc lúc này ngẩng đầu nhìn lên hỏa hải từ trên cao đổ xuống con ngươi nheo lại, một lần nữa thả ra Amaterasu.

“Amaterasu!”

Hắc hỏa một lần nữa từ hư không trào ra cuốn lấy hỏa hải phía trên cao, lần này trong sự kinh ngạc của Acnologia, hắc hỏa giằng co một lúc sau đó hoàn toàn không như lúc trước bị hỏa hải cắn nuốt mà tình thế nghịch đảo thôn phệ ngược lại hỏa hải, ngọn lửa Amaterasu hiện tại đã không còn là một tia da lông hỏa chi pháp tắc mà chính là nguyên vẹn hỏa chi pháp tắc, uy lực đâu chỉ yếu kê như vừa rồi, có thể nói là bạo tăng.

Không dừng ở đó, hắc hỏa Amaterasu hoàn toàn cắn nuốt xong hỏa hải do ám chi pháp tắc của hắc long Acnologia tạo ra sau đó tiếp tục cường thế lao tới dính lên cánh tay của hắn.

“A!”

Acnologia thống khổ gầm lên một tiếng, hắn hoàn toàn là bị bất ngờ và chủ quan cho nên không kịp né tránh Amaterasu.

Ngọn lửa đen lúc này như dòi trong xương, thiêu đốt gặm nhấm lấy cánh tay của Acnologia khiến hắn không thể không vận dụng ám chi pháp tắc hình thành hắc hỏa đổi chọi.

Phải mất đến vài giây, ám pháp tắc hắc viêm mới đem vô căn Amaterasu triệt tiêu, tuy thời gian chỉ ngắn ngủi như vậy cũng đủ khiến một bên cánh tay của Acnologia chay đen, vảy cũng tróc ra mảng lớn, có thể nói ngoại trừ tương lai hỏa long Igneel gặm mất một cánh tay thì đây chính là lần thương thế nặng nhất từ trước tới giờ của Acnologia.

Qua việc này, Acnologia không khỏi coi trọng Lý Thiên Ngọc thêm một bậc, tuy vẫn tự phụ Lý Thiên Ngọc không thể chiến thắng chính mình nhưng cũng coi như một đối thủ đáng gờm.

“Con người, ngươi thật ra khiến ta rất bất ngờ đấy, từ trước tới giờ chưa có ai có thể khiến ta tổn thương nghiêm trọng như vậy đâu!” - Acnologia đột nhiên mở miệng nói chuyện khiến cho cả đám người lẫn Lý Thiên Ngọc ngạc nhiên.

”Để đáp lễ, ta – hắc long vĩ đại Acnologia sẽ tung ra toàn bộ sức mạnh, ngươi nên thấy vinh hạnh!”

Acnologia đột nhiên nói vậy khiến cho Lý Thiên Ngọc hai con ngươi co rụt như đầu kim, còn chưa đợi hắn có phản ứng, Acnologia hiển hóa biến trở lại trạng thái rồng, miệng cũng bắt đầu tụ tập ma lực.

“Mọi người mau rời khỏi đảo! Hắn muốn tung đòn hủy diệt toàn bộ đảo Tenrou!” - Lý Thiên Ngọc hét lên.

Sau đó hắn không màng thân thể có chịu được hay không lại một lần nữa mở ra bát môn độn giáp đệ thất môn, lao lên muốn cắt đứt ma thuật của Acnologia.

Thế nhưng lần này Acnologia học ngoan, bị một lần rắn cắn mười năm sợ dây thừng, hắn cũng không ngu đến mức một chiêu trúng hai lần, cho nên trước đó đã tạo một lớp phòng hộ tráo bằng ám pháp tắc dày đặc tránh việc ma pháp bị ngoại giới ảnh hưởng.

Lý Thiên Ngọc điên cuồng công kích, bát môn độn giáp mở toàn công suất, Amaterasu, hỏa pháp tắc, lôi pháp tắc, susanoo, ma pháp…mọi thủ đoạn đều không ẩn giấu toàn bộ tung ra nhưng hiềm nỗi phòng hộ tráo ám chi pháp tắc quá mức dày đặc kiên cố, đợi khi hắn mài nước gần như phá vỡ phòng hộ thì Acnologia âm sâm nói:

“Con người, chuẩn bị bốc hơi cùng hòn đảo này đi thôi!”

Nói xong, từ miệng hắn nhả ra một hắc ám quang đoàn mật độ dày đặc tốc độ không kém gì lưu tinh bắn xuống đảo Tenrou, Lý Thiên Ngọc vội vàng lao xuống nơi đám Erza muốn sử dụng phi lôi thần thuật cùng kamui dịch chuyển mọi người, nhưng đã quá muộn.

Đám người Erza, lão Makarov,…nhìn thấy quang đoàn đánh xuống đỉnh đầu, trong lòng tuyệt vọng chỉ thầm nói một câu đó là “Xong!” mà không biết lúc này thân ảnh bé nhỏ hai chân lơ lửng vẫn luôn ẩn nấp trong khu rừng cạnh đó chắp lại hai tay trên mặt vẫn luôn nở nụ cười cố hữu, hai mắt từ từ nhắm lại trước khi quang đoàn đánh xuống làm toàn bộ đảo Tenrou bốc hơi biến mất.



Năm X791, cho tới hiện tại thời gian đã trôi qua bảy năm, công hội Fairy Tail từ một hội pháp sư mạnh bậc nhất đã trở thành một công hội yếu đuối xếp hàng bét nhất Fiore kể từ lúc hai vị pháp sư đứng hàng thánh thập cùng toàn bộ thành viên nòng cốt biến mất cùng đảo Tenrou sau cuộc tấn công của hắc long Acnologia.

Romeo hiện tại cũng đã trở thành ma pháp sư, mặc dù có chút yếu nhưng đối với một hội đã xuống dốc như FairyTail lại chính là nguồn máu mới không thể thiếu.

Romeo hàng ngày vẫn đứng tại bến cảng Harujion thất thần nhìn về phía ngoài khơi, mong chờ một ngày những thân ảnh quen thuộc một lần nữa xuất hiện, chỉ khi phía sau vang lên hai giọng nói mới khiến cậu bé hồi thần:

“Em định ngồi đây bao lâu nữa hả Romeo!?”

“Công việc của chúng ta đã hoàn thành rồi, trở về hội thôi!”

Chủ nhân của chúng chính là cặp đôi Alzack và Bisca, hiện tai mối quan hệ của hai người này đã không còn lúng túng như khi xưa ở FairyTail, có lẽ thời gian cũng khiến họ nhận ra phần tình cảm này rất khó có được cho nên thản nhiên mà tiếp nhận.

“Nếu em không nhanh lên là cha em sẽ rất lo lắng đó!” Alzack mỉm cười nói.

“Makao đã dặn chúng tôi chăm sóc cho em, Romeo, không nên để hắn chờ lâu!” Bisca cũng chống nạnh nói.

“Chúng ta hiểu cảm nhận của em, nhưng…” Bisca đang định tiếp tục nói nhưng bị Alzack ngăn cản, Alzack nhẹ lắc đầu ra hiệu làm Bisca đang muốn thốt ra lời nói lập tức nuốt vào trong bụng, đồng thời im lặng nhìn lấy Romeo.

“Em biết rồi, chúng ta về thôi!” Romeo hơi thất vọng lạnh nhạt đáp.

Về đến công hội, trước mặt Romeo cùng Bisca, Alzack lúc này hoàn toàn không có dáng vẻ khí phái như FairyTail lúc còn là công hội mạnh bậc nhất, kích thước đã co rút chỉ còn lại như một tòa nhà nhỏ nằm chỏng chơ phía góc bản đồ vương quốc Fiore, thảm không nỡ nhìn.

Bước chân vào bên trong, Romeo ngay lập tức nghe thấy âm thanh cãi lộn, bàn ghế bị đập phá vang lên, cùng Bisca và Alzack tiến vào bên trong, đập vào mắt là cảnh tượng khiến cho Romeo lửa giận xông lên ba thước, chính là một đám người vẻ mặt vênh vào, một tên trong số đó dường như chính là cầm đầu đám người đang dẫm chân lên mặt cha hắn là Makao vẻ mặt khinh thường nói:

“Bọn FairyTail các ngươi đã không còn là công hội mạnh nhất nữa, giờ là thời đại của Twilight orge chúng ta, đám bọn bây hết thời rồi, còn không mau giao phí hàng tháng ra đây, nếu không chúng ta sẽ cho FairyTail bọn bây xóa xổ khỏi Magnolia này!”

Mặc dù bị dẫm dưới chân, thế nhưng Makao hiện tại là hội trưởng đời thứ 4 của FairyTail, mặc dù công hội xuống dốc nhưng hắn vẫn muốn duy trì chờ một ngày FairyTail cường thịnh trở lại cho nên vẫn nén giận đáp: “Xin cho chúng tôi trả chậm một thời gian, chúng tôi hầu như không nhận được nhiệm vụ nào tháng này.”

Tên cầm đầu nghe vậy trong mắt càng lộ ra khinh bỉ cười hắc hắc nói: “Các ngươi nên nhớ trong khi các ngươi sụp đổ, ai chính là người vươn tay cứu vớt các ngươi, một hội pháp sư thấp kém như vậy!? Chính là công hội Twilight Orge vĩ đại chúng ta!”.

Nghe vậy Jet, một pháp sư bình thường của Fairy Tail căm tức nói:”Nếu biết chúng ta là đám ti tiện thấp kém, vậy tại sao khi làm nhiệm vụ các ngươi vẫn cần sự giúp đỡ của chúng ta chứ!?”

“Mày nói gì hả!?”

Đám Twilight Orge nghe vậy liền muốn động thủ thì Makao đang nằm bẹp dưới chân tên cầm đầu hội Twilght Orge vội quát lên ngăn lại.

Romeo nhìn thấy như vậy hắn làm sao có thể nhịn được khi thấy cha mình bị một đám nhà giàu mới nổi đạp dưới chân, cho nên tay phải bốc lên hỏa diễm muốn lao tới tấn công tên cầm đầu hội Twilght Orge đang dẫm lên đầu Makao cứu thoát hắn.

Chỉ tiếc Romeo đánh giá cao chính mình, tên cầm đầu cười lạnh liền thổi một hơi dập tắt hỏa diễm trên tay Romeo chuẩn bị thống hạ sát thủ…
Chương trước
Chương sau
Website đọc truyện online chất lượng hàng đầu việt nam, với nhiều truyện tiên hiệp, truyện kiếm hiệp, truyện ngôn tình, truyện teen, truyện đô thị được tác giả và dịch giả chọn lọc và đăng tải.
Liên hệ về bản quyền/quảng cáo: [email protected]

Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư

Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.