Sorano sau khi phục dụng Duyên thọ đan, trên gương mặt vết nứt đã khép lại, hơi thở cũng ổn định, thân thể đã phục hồi thất thất bát bát bèn nhìn lấy Lý Thiên Ngọc một mặt đầy biểu tình quan tâm lo lắng, cánh tay hắn đặt trên ngực nàng nơi trái tim là một hồi quang mang vô cùng ấm áp mà không biết đã bao nhiêu năm qua nàng không được cảm nhận, lúc trông thấy nàng chú ý đến mình, Lý Thiên Ngọc liền rời ra bàn tay khiến Sorano hơi có chút cảm giác thất lạc, nàng nhìn Lý Thiên Ngọc, Sorano cũng không thoát ra khỏi vòng tay của hắn mà nói:
- Tại sao ngươi không để ta chết!? Khi chết đi ta mới có thể lên thiên đàng, tránh xa khỏi nơi trần thế đầy giơ bẩn này!
Lý Thiên Ngọc vươn ra bàn tay, phía trên khuôn mặt của Sorano vuốt ve lấy, hắn liền nhếch miệng nói:
- Ngốc nghếch! Ở thế giới này, cho dù ngươi có chết đi thì cũng bất quá là cát bụi trở về cát bụi!
- Làm sao ngươi có thể nói chắc chắn sau khi ta chết đi sẽ không được lên thiên đàng chứ!? - Sorano không tin nói.
- Không tin!? Ngươi nên biết rằng ta là người biết rõ thế giới này nhất đi, nói cho ngươi biết thế giới này không có luân hồi địa ngục hay thiên đàng, có thể khi ngươi chết đi tất cả liền biến mất.
- Vậy các thiên thần là từ đâu đến!? Không phải từ thiên đàng sao?
- Ngớ ngẩn, đấy gọi là dị không gian, đó là một không gian riêng biệt
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/sang-than-tu-luyen-he-thong/2977274/chuong-148.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.