Vào đến nơi, bên trong sào huyệt của Orochimaru thông đạo cũng không nhỏ hẹp mà ngược lại có vẻ rất to lớn, đám người Lý Thiên Ngọc đi mà cảm giác như trong mê cung vậy, rất nhiều phòng nhỏ lẫn ngã rẽ, để mà tìm thấy nơi ở của Sasuke cũng không phải dễ dàng.
Kakashi và Yamato quay sang bàn bạc, sau đó đều thống nhất là nên chia ra để tăng hiệu xuất tìm kiếm đồng thời dùng thêm cả ảnh phân thân, đội thứ nhất do Yamato đi với Naruto, đội thứ hai là Lý Thiên Ngọc và Sakura, cuối cùng Kakashi đi một mình.
Lúc này Naruto cũng phục hồi một chút sau khi chuyển đổi sang hình dáng vĩ thú, một phần cũng là nhờ đan được của hắn cho nên cũng không quá chật vật tới mức đi đường còn ngã sấp, hơn nữa Naruto vẫn sử dụng được ảnh phân thân.
…
Lý Thiên Ngọc và Sakura trước mặt lúc này liền đứng một người, chính là Orochimaru, hắn đang thè ra cái lưỡi dài loằng ngoằng của mình đồng thời cười nói với hai người:
- Không nghĩ tới cậu cũng bám theo được tới nơi này, Tengoku-kun…
- Orochimaru, đừng có thêm “kun” khi gọi ta, nếu ngươi không muốn một lần nữa làm bao cát. - Lý Thiên Ngọc liếc mắt nhàn nhạt nói.
- Vẫn nóng tính nhỉ, à mà thanh kusanagi của tôi cậu vẫn cầm đấy chứ? - Orochimaru nhếch miệng nói.
- Đương nhiên… - Lý Thiên Ngọc thản nhiên nói.
- Vậy…có thể trả lại cho tôi được chứ… - Orochimaru vươn tay ra đồng thời nói.
- Nằm mơ cũng đừng ngay
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/sang-than-tu-luyen-he-thong/2977198/chuong-111.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.