Mất chừng vài ngày, Lý Thiên Ngọc đến được Thiếu Lâm tự, bất ngờ một chút là Tiêu Phong cũng ở chỗ này, hơn nữa quỳ trước cửa tự đã sáu ngày, thấy vậy hắn liền đi tới hỏi:
- Tiêu huynh! Ngươi quỳ chỗ này làm gì!?
- Thì ra là Lý huynh, Tiêu mỗ muốn gặp gia phụ lần cuối trước khi trở về Đại Liêu, không nghĩ tới gia phụ nhắn lại rằng tục duyên đã hết, không muốn gặp mặt cho nên Tiêu mỗ đành quỳ ở chỗ này mong gia phụ không đành lòng mà ra gặp.
- Thì ra là vậy! Như vậy đi, hôm nay Lý mỗ đến khiêu chiến phân thắng bại với đại sư, chi bằng ngươi đi theo ta, có thể sẽ gặp được phụ thân của ngươi. - Lý Thiên Ngọc nói.
- Như vậy Tiêu Phong đa tạ Lý huynh! - Tiêu Phong ôm quyền nói.
Sau đó hai người thông báo với vị tiểu hòa thượng canh cửa, bảo hắn vào thông báo, không lâu lắm hai người liền cùng nhau đi tới hậu viện Thiếu Lâm tự hướng Tàng kinh các.
Đến nơi, ngay phía ngoài tàng kinh các hai người đã thấy lão tăng nhắm mắt ngồi xếp bằng trên một chiếc bồ đoàn mở miệng giảng kinh phật, phía trước mặt là hai vị hòa thượng đầu trọc lóc đang chắp tay cung kính lắng nghe.
Lý Thiên Ngọc cùng Tiêu Phong cũng không lên tiếng đánh động, chỉ từ tốn đứng một bên im lặng không nói.
Một lúc sau, lão tăng giảng xong mở mắt ra, sau đó nói:
- Tiêu dao thí chủ, đã hơn hai tháng không gặp, không biết lần này tới có việc gì!?
- Đại sư! Hôm nay Lý mỗ đến là muốn tiếp tục cuộc luận bàn khi trước, hơn nữa Tiêu huynh cũng có một số việc muốn nói cùng phụ thân của hắn lần cuối trước khi quay về Đại Liêu, đại sư không lấy làm phiền chứ!?
Lý Thiên Ngọc một tay chắp trước ngực, không nhanh không chậm nói xong liền đưa mắt nhìn hướng lão tăng.
- Đương nhiên không phiền, Tiêu thí chủ dù sao cũng là phận làm con, đến thăm cha là chuyện bình thường, thiện tai, thiện tai.
- Lý thí chủ, bần tăng lúc trước cũng đã nói tùy thời hoan nghênh thí chủ đến bản tự.
Nói xong liền chậm rãi đứng lên đi ra mảng rừng phía sau Thiếu Lâm tự, cũng ra hiệu cho hắn đi theo.
Tiêu Phong thì đi đến cùng hàn huyên với cha hắn, mặc dù Tiêu Viễn Sơn thì không muốn gặp hắn để tránh cho tình cảm nổi lên mà lơ là việc tu hành, bất quá nếu đã gặp được thì không có lý nào lão lại tiếp tục trốn tránh.
Quay lại Lý Thiên Ngọc lúc này đã đứng đối diện lão tăng, tự thân hắn cũng áp chế thực lực xuống còn năm phần mười.
Lão tăng thì chắp tay niệm “A di đà phật” hoàn toàn không có ý định động thủ trước, Lý Thiên Ngọc thì có chút hơi trầm trọng, không nghĩ tới qua hai tháng lão tăng này từ tứ trọng đỉnh phong cũng bước chân vào huyền cảnh ngũ trọng.
Tất nhiên hắn cũng không hề sợ hãi, nhưng áp chế lại thực lực, so với lão tăng yếu hơn một chút cho nên liền xuất thủ trước.
Chân đạp Lăng ba vi bộ áp sát, một quyền công tới, lão tăng nhanh gạt đi sau đó vận sử ra cầm nã thủ muốn tóm lấy cổ tay hắn, Lý Thiên Ngọc liền cong tay bắn ra một đạo kiếm khí khiến lão buộc phải thu tay về, lại hạ thấp thân hình, một cước quét hạ bàn đánh tới lão tăng.
Lão tăng phi thân lên tránh, Lý Thiên Ngọc chỉ chờ thời điểm này, thi triển loa toàn cửu ảnh, chín bóng người hiện ra, chỉ thấy từ lòng bàn tay hắn phát ra từng đạo chưởng ảnh, bắt đầu từ thức thứ nhất của Thiên sơn lục dương chưởng - Dương Xuân bạch tuyết.
Lục thức trong Thiên sơn lục dương chưởng được chín đạo thân ảnh Lý Thiên Ngọc đánh ra đã tới, chưởng ảnh già thiên bao vây tứ phương tám hướng khiến cho lão tăng không thể tránh né.
Lão tăng bình tĩnh cũng đánh ra một bộ chưởng pháp đối kháng, thời gian như quay ngược lại lần trước khi hắn dùng Hàng long thập bát chưởng, vẫn một bộ Như lại thiên thủ chưởng pháp cứng đối cứng.
Lúc trước hắn không công mà về, lần này mặc dù cấp bậc của Thiên sơn lục dương chưởng cao hơn Hàng long thập bát chưởng nhưng hắn đây là áp chế một nửa thực lực cho nên tình thế vẫn không thay đổi, chưởng lực từng cái bị đánh tan.
Chưởng ảnh bị phá, Lý Thiên Ngọc ngay lập tức lật tay sử ra Thiên sơn chiết mai thủ muốn phá giải chưởng pháp của lão tăng từ đó chiếm tiên cơ.
Lão tăng từ chiêu thức hắn đánh ra cũng nhận thấy được ý định của hắn cho nên biến chiêu liên tục, từ chưởng hóa quyền, từ quyền hóa chỉ, từ chỉ lại chuyển sang đao,...
Lý Thiên Ngọc với Thiên sơn chiết mai thủ viên mãn, gặp chiêu phá chiêu, hơn nữa thủ pháp xuất chiêu tùy thời thay đổi, hai người đánh hơn một canh giờ vẫn bất phân thắng bại.
Hắn lúc này có chút không biết phải làm thế nào, chỉ hơi phân tâm một chút liền bị lão tăng khắc một chưởng vào ngực, một chiêu Hàng ma chưởng uy lực mười phần.
Lực đạo phát ra từ lòng bàn tay lão tăng khiến hắn văng ra gần năm mét, tuy nhiên Lý Thiên Ngọc cũng không hề bị thương, muốn tổn thương hắn thì cho dù địa cấp vũ khí cũng không có khả năng đó.
Lộn hai vòng đánh tan lực đạo, Lý Thiên Ngọc phiêu diêu đáp xuống, nhìn lão tăng vẫn ung dung thoải mái hai tay chập lại niệm một câu “A di đà phật”.
Hắn có chút hơi bực quyết định lộ ra một tay, nếu không thì cái nhiệm vụ này sẽ không thể hoàn thành được.
Vận lên Kinh lôi truy tinh bộ, tốc độ hắn tăng lên khủng khiếp, mặc dù chỉ năm thành thực lực nhưng không giống với hai loại thân pháp cấp thấp kia.
Lúc này lão tăng cũng trước mắt một tia chớp lóe lên sau đó thân ảnh Lý Thiên Ngọc cũng biến mất, trong lòng cả kinh vận toàn thân công lực muốn đề phòng hắn đánh bất ngờ, Lý Thiên Ngọc vừa xuất hiện tại phía sau đã bị lão tăng nghe tiếng gió mà phát hiện.
Lão tăng quay người ngón tay điểm ra một chỉ, một chiêu Ma ha chỉ uy lực kinh người đánh tới, bất quá hoàn toàn không chạm đến Lý Thiên Ngọc dù chỉ một sợi lông, nói đúng ra thì khi lão tăng quay người đánh ra Ma ha chỉ thì thân ảnh Lý Thiên Ngọc cũng tan biến, khi xuất hiện trở lại thì một chiêu Bạch hồng chưởng đã đánh vào hậu tâm của hắn.
Mặc dù toàn thân đã vận lên chân khí phòng hộ, bất quá đang phát lực ra chiêu lại bị hắn năm thành bạch hồng chưởng lực đánh trúng hậu tâm, tuy tán đi một phần nhưng cũng khiến lão tăng văng ra gần mười mét đụng gãy một thân cây.
Lão tăng sau khi đụng gãy thân cây ngã xuống đất liền hộc ra một ngụm máu tươi, Lý Thiên Ngọc bước tới lôi ra một viên Quý thể đan nhét vào miệng lão.
- Đại sư! Không sao chứ!? - Lý Thiên Ngọc hơi bối rối hỏi.
Nuốt xong đan dược, sắc mặt lão tăng hồng hào trở lại, hơi thở cũng không còn bị tắc nghẽn, hơi ôm ngực từ từ đứng lên sau đo chắp tay phía trước nói:
- Tiêu dao thí chủ công lực cao cường, bần tăng không phải đối thủ, cảm ơn đan dược của thí chủ.
- Đại sư nói quá lời, chỉ là vừa rồi xuất kỳ bất ý, xuất thủ có chút nặng, đại sư không trách tội là được.
Trong lòng hắn cũng tự biết bản thân nói thật ra thì là đã thua, vì Kinh lôi truy tinh bộ tốc độ đã không phải người của thế giới này có thể đạt tới, sử dụng ra có chút bắt nạt người.
Lúc này, không để hắn áy náy nhiều, lão tăng chắp tay nói:
- Thiện tai, thiện tai! Luận bàn là khó tránh khỏi, hơn nữa nhờ đan dược của thí chủ lão tăng cũng không có việc gì, thí chủ không cần nghiêm trọng.
Bỏ qua việc hai người khách khí qua lại, hệ thống vẫn quy củ thông báo một tiếng:
- Đinh! Chúc mừng ký chủ hoàn thành nhiệm vụ 4: Trong vòng ba tháng quay trở lại Thiếu Lâm, tự áp chế thực lực xuống ngũ thành sau đó đánh bại Vô Danh tăng.
- Đinh! Chúc mừng ký chủ đẳng cấp tăng lên Huyền cấp tam trọng, toàn thuộc tính tăng lên, điểm kỹ năng +2.
- Đinh! Ký chủ đã hoàn thành tất cả nhiệm vụ chính tại Thiên long thế giới, có thể trở về bất cứ lúc nào.
Lý Thiên Ngọc nghe vậy kỳ quái hỏi:
- Hệ thống! Ngươi nói là các nhiệm vụ chính!? Nói như vậy vẫn còn nhiệm vụ phụ!?
- Đinh! Đúng, ký chủ đã hoàn thành nhiệm vụ chính.
- Đinh! Nhiệm vụ chính là những nhiệm vụ liên quan đến kịch tình chính của thế giới mà ký chủ đi tới, nhiệm vụ phụ là nhiệm vụ không có nhiều liên quan và tỷ lệ phát ra là tùy cơ.
Hỏi xong cũng hiểu ra một chút, sau đó hắn tra xét bảng thuộc tính nhân vật:
* Nhân vật: Lý Thiên Ngọc
* Cấp: 23 (Huyền cảnh tam trọng) (kinh nghiệm: 0/1.258.291.200)
* Công pháp: Thôn thiên quyết, Khô vinh thiền công, Dịch cân kinh, Cửu âm chân kinh.
* Thân pháp: Kinh lôi truy tinh bộ - Tiểu thành, Lăng ba vi bộ - Tiểu thành.
* Võ công: Liêu âm cước, Đại thiên tịch diệt chỉ pháp - Tiểu Thành, Thủy vân trảm - Tiểu thành, Hàng long thập bát chưởng - Viên mãn, Tiêu Dao du quyền pháp - Viên mãn, Đả cẩu bổng pháp - Viên mãn, Lục mạch thần kiếm - Viên mãn, Thiên sơn lục dương chưởng - Viên mãn, Thiên sơn chiết mai thủ - Viên mãn, Bạch hồng chưởng - Viên mãn.
* Nghề nghiệp: Trù sư cấp 2, Đan sư cấp 4, Y sư cấp 7, Đoán tạo sư cấp 1, Tuần thú sư cấp 1.
Nhìn bảng thông tin nhân vật, tăng lên tới Huyền cảnh tam trọng cũng khiến hắn vui mừng, bất quá nhìn vào thanh kinh nghiệm hắn chán nản một hồi, đây là muốn hắn đánh quái tới bao giờ mới tăng một cấp a!?
Hơn nữa hối đoái điểm bây giờ có vẻ hơi thiếu một chút, hắn nghĩ có lẽ nên tính đến tìm kiếm chút nhiệm vụ phụ tuyến để hoàn thành.
Lắc đầu bỏ qua cái mớ kinh nghiệm lên đến cả tỷ kia qua một bên, Lý Thiên Ngọc cùng lão tăng quay lại Thiếu Lâm tư. Tiêu Phong cũng đã gặp được lão cha hắn như ý nguyện cho nên chuẩn bị trở về Đại Liêu, lão tăng cũng mở miệng nói đến thời điểm hai nước giao chiến mong hắn ít tạo sát nghiệt, Tiêu Phong cũng gật đầu sau đó cùng Lý Thiên Ngọc đi ra ngoài.
Trước khi chia tay, Lý Thiên Ngọc cũng dặn dò Tiêu Phong là nhanh chóng tìm cơ hội rời đi Đại Liêu cùng A Chu ẩn cư mà sống nếu không tính mạng khó giữ.
Tiêu Phong hỏi chuyện gì, Lý Thiên Ngọc chỉ lắc đầu không đáp, làm hắn kỳ quái một trận, bất quá hắn cũng tin tưởng Lý Thiên Ngọc sẽ không hại mình cho nên cũng ghi nhớ kỹ trong lòng.
Website đọc truyện online chất lượng hàng đầu việt nam, với nhiều truyện tiên hiệp, truyện kiếm hiệp, truyện ngôn tình, truyện teen, truyện đô thị được tác giả và dịch giả chọn lọc và đăng tải. Liên hệ về bản quyền/quảng cáo: [email protected]