Tăng chúng Thiêu Lâm giật mình dáo dác tìm kiếm xung quanh, bất quá cọng lông chim cũng không có.
Huyền Từ bước ra một bước chắp tay nhìn tứ phía sau đó hô lớn:
- Không biết tôn giá là ai!? Có thể quang minh chính đại lộ diện gặp mặt!?
- Tôn giá đến Thiếu Lâm tự buông lời hạ nhục, lại ẩn nấp không ra, nào có chút nào gọi là Anh hùng hảo hán!?
Huyền Từ vừa nói xong, mặc dù mới nghe thì không thấy có việc gì, thế nhưng nếu để ý sẽ thấy Huyền Từ đây là mắng hắn dấu đầu lòi đuôi, dám làm mà không dám chịu.
Lý Thiên Ngọc nghe vậy chỉ cười nhạt sau đó hai tay chắp phía sau lưng nhẹ nhàng từ trên tàng cây hạ xuống.
Mọi người chỉ thấy một thân ảnh bạch y bay phấp phới, tóc dài tung bay, khuôn mặt tuấn dật, trầm ổn mà nội liễm, bạch ngọc tiêu dắt ở đai lưng.
- Huyền Từ lão hòa thượng, ta ra rồi đây, ngươi có ý kiến gì!?
- A di đà phật! Thì ra là Tiêu Dao công tử, lão nạp có lễ!
- A di đà phật! Bất quá không biết lời công tử vừa nói khi nãy là có ý gì!?
Lý Thiên Ngọc không vội đáp lời Huyền Từ mà tươi cười quay sang ôm quyền hướng Tiêu Phong mà nói:
- Tiêu huynh! Thời gian này trôi qua vẫn tốt chứ!?
Tiêu Phong cũng nhận ra hắn, lại nghe hắn hỏi thăm liền ôm quyền nói:
- Lý huynh! Đã lâu không gặp, Tiêu mỗ sống rất tốt, cảm tạ Lý huynh trước
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/sang-than-tu-luyen-he-thong/2977094/chuong-59.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.