Chương trước
Chương sau
Vài ngày sau đó, Lý Thiên Ngọc vẫn luôn ở lại Ngưu Gia Thôn, hắn cũng gặp qua Khẫu Xử Cơ đạo sĩ Toàn Chân phái.

Tên này không biết có việc gì mà lại đi ngang qua đây, lúc mới tới khi biết hai nhà Quách-Dương tao ngộ thảm cảnh, hắn liền nổi giận muốn truy tra hung thủ vì Quách Khiếu Thiên và Dương Thiết Tâm báo thù, song khi gặp được Lý Thiên Ngọc được hắn kể lại đầu đuôi mọi chuyện mới thở dài một hơi nói:

- Thật không ngờ sự tình lại là như vậy!? Quách-Dương hai vị huynh đệ chết đi cũng thật oan uổng, may mà có Thiên Ngọc huynh đệ thay hai người bọn họ báo thù!

- Khâu đạo trưởng! Ta dự tính sau khi hai đứa trẻ ra đời liền cho chúng bái ngươi làm sư phụ, dù gì võ công Toàn Chân phái trong thiên hạ cũng được coi như chính tông. Nếu hai đứa trẻ có thể bái ngươi làm sư phụ âu cũng là một việc tốt.

- Tốt! Sau khi hai đứa trẻ ra đời ta sẽ nhận chúng làm đệ tử.

- Bất quá, Khâu đạo trưởng, theo ta thì ngươi sẽ thu hai đứa trẻ này làm đồ đệ, tuy nhiên ta muốn chúng sau 10 tuổi mới theo ngươi tu luyện, còn trước đó chúng phải ở lại đây, được chứ!?

- Ồ! Ý của Thiên Ngọc huynh đệ la!? - Khâu Xử Cơ có chút không hiểu lại hỏi dò.

- Khâu Đạo Trưởng võ công cũng như tính cách trọng tình trọng nghĩa, điều này không cần ta phải nói, người trong thiên hạ đều biết, tuy nhiên hiện tại chiến loạn khắp nơi, ngươi cũng thường phải đi đây đi đó, ta nghĩ thời gian bên cạnh hai đứa trẻ sẽ không được nhiều, như vậy nếu ngươi dạy chúng võ công mà ít quan tâm đến chúng, sau này chẳng may vì thế mà khiến chúng đi lạc đường, hậu quả thật khiến ngươi hối hận cả đời.

- Ta cho rằng, chúng hiện tại lớn lên ở Ngưu gia thôn trong 10 năm, như vậy hoàn cảnh cũng là một loại trui rèn tâm tính, chúng sẽ không quên đi gốc gác của bản thân, ngươi cũng có thể yên tâm mà truyền thụ võ công cho chúng đúng không?

- Thiên Ngọc huynh đệ có phải có chút lo xa quá hay không!? Hiện giờ hai đứa trẻ cũng còn chưa sinh ra nữa! - Khâu Xử Cơ cân nhắc một hồi lại nói.

- Không! Không! Khâu Đạo Trưởng! Ngươi cũng biết nước có thể đẩy thuyền cũng có thể lật thuyền, võ công, tài phú, mỹ nữ, hoàn cảnh... hay rất nhiều yếu tố đều có thể ảnh hưởng đến một con người. - Lý Thiên Ngọc lắc đầu nói.

- Trẻ nhỏ thì càng dạy dỗ các loại đạo lý sớm bao nhiêu càng tốt bấy nhiêu, sau này lớn lên tính cách chúng mới không dễ đi lầm đường!

- Cũng đúng! Nếu như Thiên Ngọc huynh đệ đã suy nghĩ chu toàn như vậy, bần đạo sau mười năm sẽ lại ghé qua Ngưu gia thôn, còn giờ bần đạo có việc trong người, xin được cáo từ! - Khâu Xử Cơ gật đầu, sau đó chắp tay nói.

- Đạo trưởng! Cáo từ! - Lý Thiên Ngọc cũng nói.

Hắn ước định như vậy cũng coi như có một tầng bảo hiểm cho hai gia đình này, về sau khi hắn rời khỏi thế giới này, hai đứa trẻ đều có võ công, vừa có bản lĩnh hành tẩu giang hồ, vừa có thể bảo vệ mẫu thân của chúng.

Để Thu nhi ở lại với Lý,Bao hai người, hắn lại tìm tới mục tiêu tiếp theo, chính là Bắc cái Hồng Thất Công, còn về Tây độc Âu Dương Phong thì địa điểm có chút xa, tận tít ngoài hải ngoại, Bạch đà sơn trang sẽ là nơi cuối cùng hắn phải tới.

Chuẩn bị một con ngựa tốt, Lý Thiên Ngọc liền tìm tới vị trí Hồng Thất Công, sau đó ngựa không dừng vó mà đi.

Khoảng một tuần sau, Lý Thiên Ngọc tiếp cận một rừng cây, theo vị trí hiển thị trên mini map thì Hồng Thất Công cách đây chỉ khoảng 2km sâu phía trong.

Lý Thiên Ngọc liền xuống ngựa sau đó vỗ vỗ mông khiến nó rời đi rồi một mình tiến vào phía trong.

Đi đến vị trí cách Hồng Thất Công 100m, hắn rút bạch ngọc tiêu kề lên môi rồi vận công thổi một khúc 《Bích hải triều sinh》

Chỉ thấy theo tiếng tiêu phát ra, một vòng âm ba do âm thanh pha trộn nội công tỏa ra tràn tới hướng về vị trí Hồng Thất Công.

Âm ba đi tới đâu, cây cối bị bẻ gây, cành lá xác xơ đến đấy, lúc này Hồng Thất Công đang nằm dựa vào gốc cây hiu hiu ngủ thì bị âm ba đánh úp tới, liền giật mình tỉnh dậy sau đó hít sâu một hơi, toàn thân quần áo do nội công tràn ra mà căng phồng sau đó hét lớn một tiếng:

- Aaaaaaaaaaaaaaaa...................!!!!!

Từ miệng Hồng Thất Công đồng thời tỏa ra một luồng âm ba đối kháng lại tiếng tiêu của hắn. Sắc mặt không đổi, Lý Thiên Ngọc vừa chậm rãi tiến tới chỗ Hồng Thất Công vừa tăng dần nội công mà thổi.

Từng vòng từng vòng âm ba do hắn tạo ra mắt thường có thể thấy được nối đuôi nhau va tới, Hồng Thất Công lúc này chống đỡ có chút cật lực, mặt đỏ tía tai, mồ hôi lũ lượt chảy ra, gân xanh trên trán phồng lên do vận công đạt tới giới hạn.

- Ríttttt.......bành......!!!!!!!!!!

Chỉ thấy một tiếng động do âm ba ma sát với không khí tạo nên, tiếp đó luồng âm ba của hắn liền va mạnh vào âm ba do Hồng Thất Công tạo ra rồi nổ tung lan ra bốn phương tám hướng.

Lý Thiên Ngọc chân đứng vững như bàn thạch, Hồng Thất Công thì bị dư ba hất văng va chạm vào thân cây phía sau.

Hắn cũng không xuất thủ quá nặng tay, nếu không Hồng Thất Công liền đi đời nhà ma lâu rồi.

- Ngươi là ai!? Tại sao biết Bích hải triều sinh khúc của Hoàng lão Tà, lại còn nhân lúc lão khiếu hóa ngủ trưa mà đến!? - Hồng Thất Công che ngực liền nói.

- Hồng lão đầu! Ngươi thấy thực lực của ta như thế nào!? - Lý Thiên Ngọc mỉm cười nói.

- Ngươi!? Nội công thâm hậu trong những người ta biết tuyệt đối là xếp thứ nhất! Ngươi hỏi vậy có ý gì!? - Hồng Thất Công nghi hoặc nói.

- Tốt! Như vậy ta liền nói thẳng! Ta muốn biết Hàng Long thập bát chưởng, Đả cẩu bổng pháp và Tiêu dao du quyền pháp. - Lý Thiên Ngọc nói.

- Không thể nào! Đả cẩu bổng pháp chỉ có Cái bang bang chủ mới có thể biết, hơn nữa ngươi võ công đạt đến trình độ này còn muốn mấy loại võ công của ta để làm gì!? - Hồng Thất Công không nghĩ ngợi mà trả lời sau đó có chút nghi hoặc hỏi.

- Thực lực của ta xác thực đối với mấy loại võ công này có cũng được mà không có cũng chẳng sao thể nhưng ta muốn Đả cẩu bổng pháp và Tiêu dao du quyền pháp là cho phu nhân của ta học. Hàng long thập bát chưởng thì ta có chút hiếu kỳ nên Hồng lão đầu ngươi vẫn nhanh giao ra đi. - Lý Thiên Ngọc liền nói.

Hắn cũng không cần thiết che giấu làm gì, với thực lực bản thân hắn tin tưởng Hồng Thất Công chính là cá nằm trên thớt mà thôi.

- Hồng lão đầu, thực sự ngươi là một người tốt ta không muốn phải giết ngươi, ngươi nên biết giết ngươi xong ta có một thủ pháp từ thi thể ngươi mò ra được pháp môn tu luyện võ công, tất cả mọi thứ trên người ngươi nha! - Lý Thiên Ngọc có trợn mắt nói bừa mà mặt không đổi sắc.

Hắn đây tuy là nói láo nhưng cũng không phải không thể, phải biết Hồng Thất Công trong thế giới này chính là đại boss lv.15, giết hắn không chỉ tăng lên được vài lv mà có nhiều khả năng sẽ bạo ra bí tịch võ công nha.

- Cái gì!? Ngươi...!!!! - Hồng Thất Công run rẩy chỉ tay vào mặt hắn mà nói không ra lời.

- Vậy ngươi đã giết Hoàng lão tà!?

- Hử! Ai nói cho ngươi ta giết Hoàng Dược Sư!? - Lý Thiên Ngọc không hiểu nói.

- Hừ! Ngươi vừa nói có thủ pháp tìm kiếm pháp môn tu luyện từ thi thể người chết, vừa nãy ngươi vừa sử dụng thủ pháp của Hoàng lão Tà thổi Bích hải triều sinh khúc, không phải ngươi giết hắn thì còn là gì!? - Hồng Thất Công có chút phẫn nộ nói.

Hắn với Hoàng lão Tà giao tình không cạn, giờ nghĩ đến Hoàng lão Tà bị Lý Thiên Ngọc giết không giận mới là lạ.

- Ha ha ha...! Ta nói Hồng lão đầu ngươi trí tưởng tượng cũng phong phú đấy! Tuy đúng là ta thủ pháp thổi Bích hải triều sinh khúc tới từ tay Hoàng Dược Sư nhưng không có nghĩa ta giết hắn mà đoạt chứ!? - Lý Thiên Ngọc cười phun nói.

- Vậy...!!! Hoàng Lão Tà còn sống!? Hắn tại sao lại dạy cho ngươi thủ pháp độc môn của hắn chứ!? - Hồng Thất Công khó hiểu nói.

- Đơn giản là hai người chúng ta luận bàn âm luật, Hoàng Dược Sư muốn dạy cho ta thì dạy thôi, ngươi cảm thấy lạ lắm sao!? - Lý Thiên Ngọc nói.

- Nhàn thoại không nói nhiều, Hồng lão đầu giao ra đi nếu không thật sự ta phải giở thủ đoạn ra rồi! Lúc đấy không những ngươi chết mà Cái bang cũng tại trong tay ngươi mà đi hướng diệt vong! - Lý Thiên Ngọc lại tiếp tục nói.

- Ngươi muốn làm gì!? - Hồng Thất Công chau mày nói.

- Đầu tiên! Sau khi giết ngươi ta sẽ biết được mấy loại võ công của ngươi, tiếp đó thử nghĩ xem nếu ta đem đả cẩu bổng ném cho một tên người Kim hay một tên Mông cổ, sau đó dạy hắn đả cẩu bổng pháp thì sao!? - Lý Thiên Ngọc cười gian nói.

- Ngươi! Ngươi không thể làm vậy! - Hổng Thất Công phẫn nộ quát.

- Ngươi suy nghĩ kỹ đi, hiện tại ngươi cũng chạy không thoát, ta cũng hứa trừ lão bà ra sẽ không truyền lại cho người khác, thế nào!? - Lý Thiên Ngọc nói.

Hắn cũng không muốn quá ép buộc, chó cùng đường còn nhảy tường, bức quá hắn lo sẽ phải giết Hồng Thất Công, hắn cũng không chắc hệ thống sẽ bạo ra đủ ba loại võ công hay không, nếu do chính mồm Hồng Thất Công nói ra vậy là tốt nhất.

Hồng Thất Công lúc này chau mày suy nghĩ, sau một hồi lâu liền uể oải than dài một tiếng, bề ngoài như già đi mấy chục tuổi, sau đó mở miệng nói:

- Được! Ta nói! Nhưng ngươi phải thề trừ vợ ngươi ra, không thể truyền cho bất kỳ người nào khác, hơn nữa không thể có chủ ý với Cái bang.

- Tốt! Ta Lý Thiên Ngọc tại đây xin thề, hôm nay nếu Hồng Thất Công Hồng bang chủ chịu truyền cho ta ba loại võ công là Hàng long thập bát chưởng, Đả cẩu bổng pháp và Tiêu dao du quyền pháp, trừ lão bà ra sẽ không truyền cho bất cứ ai hơn nữa tuyệt đối không đánh chủ ý tới Cái bang, nếu trái lời thề trời tru đất diệt. - Lý Thiên Ngọc cũng không lề mề liền chắp 3 ngón tay hướng lên trời mở miệng nói.

Sau đó chính là cảnh Hồng Thất Công vừa diễn luyện chiêu thức miệng vừa đọc khẩu quyết và phương thức vận hành nội công.

Lý Thiên Ngọc vừa xem vừa âm thầm để ý hệ thống thông báo.

- Đinh! Ký chủ học được Hoàng cấp cao cấp võ công 《Hàng long thập bát chưởng》!

- Đinh! Ký chủ học được Hoàng cấp trung cấp võ công 《Đả cẩu bổng pháp》!

- Đinh! Ký chủ học được Phàm cấp cao cấp võ công 《Tiêu dao du quyền pháp》!

Hơi gật đầu sau đó hắn mở xem thông tin ba loại võ công vừa mới học:

* Võ công: 《Hàng long thập bát chưởng》

* Đẳng cấp: Hoàng cấp cao cấp

* Mô tả: Một bộ chưởng pháp chí cương chí cường do vị bang chủ đầu tiên của Cái bang là Hồng Tứ Hải sáng tạo ra, bao gồm vô số chiêu thức sau này lưu truyền qua các đời bang chủ cái bang mà được cải tiến rút gọn lại còn 18 chiêu. Hồng Thất Công học được 15 chiêu, 3 chiêu còn lại tự bản thân diễn biến ra, có thể nói Hàng long thập bát chưởng bản Hồng Thất Công.

* Võ công: 《Đả cẩu bổng pháp》

* Đẳng cấp: Hoàng cấp trung cấp

* Mô tả: Côn pháp trấn phái của Cái bang, được lưu truyền qua các đời bang chủ Cái bang. Gồm 36 thức, bao hàm bát tự quyết: Buộc, đập, trói, đâm, khêu, dẫn, khóa, xoay. Tập luyện tới đỉnh liền có thể tứ lạng bạt thiên cân.

* Võ công: 《Tiêu dao du quyền pháp》

* Đẳng cấp: Phàm cấp cao cấp

* Mô tả: Một bộ quyền pháp gồm 36 chiêu, được Hồng Thất Công ngẫu nhiên có được, thời trẻ dựa vào bộ quyền pháp này mà vang danh thiên hạ.

Hồng Thất Công cũng là một nhân vật quang minh lỗi lạc, tuy đôi lúc cũng lươn lẹo chút và đặc biệt mắc bệnh tham ăn nhưng cũng không phải tiểu nhân, đọc truyền 3 loại võ công cũng không có lưu thủ đoạn gì, thông qua hệ thống Lý Thiên Ngọc cũng xác định đây chính là thật.

Phải nói rằng ba loại võ công này trong Xạ điêu thế giới cũng coi như là đỉnh cấp, dạy cho Thu nhi cũng tốt.

Sau khi học xong hắn liền rời đi, hắn cũng chiêu đãi lão đầu này một bữa mĩ vị dã thực, làm Hồng lão đầu đối với hắn oán niệm cũng giảm đi không ít.
Chương trước
Chương sau
Website đọc truyện online chất lượng hàng đầu việt nam, với nhiều truyện tiên hiệp, truyện kiếm hiệp, truyện ngôn tình, truyện teen, truyện đô thị được tác giả và dịch giả chọn lọc và đăng tải.
Liên hệ về bản quyền/quảng cáo: [email protected]

Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư

Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.