Lúc này Khương Kiến Minh đã dần dần tỉnh táo lại, chậm rãi mặc quần áo vào, "Không cần uống thuốc, là do vấn đề thể chất của tớ."
Đường Trấn: "Vậy cậu đi nằm khoang trị liệu đi, chỗ trưởng quan tớ sẽ xin nghỉ giúp cậu."
"Không cần," Khương Kiến Minh mặc thêm áo khoác quân trang lên, rồi khẽ khụ hai tiếng, "Cũng không quá sốt, sẽ không gây trở ngại."
Đường Trấn trợn mắt tức giận nhìn sang.
"Đường Trấn." Khương Kiến Minh tăng thêm ngữ khí, thuận tay nhặt khăn lông ở trên đầu giường, cẩn thận lau mặt, "Tớ nói rồi, tớ đến Viễn Tinh Tế là chuyện vô cùng nghiêm túc. Còn chuyện này không phải cứ ngày một ngày hai là sẽ tốt lên, cho nên không cần xin nghỉ."
Cậu nói được thì làm được.
Từ lúc cưỡi cơ giáp chạy việt dã tập thể dục buổi sáng, cho đến khi huấn luyện thể lực, súng ống xạ kích, thực chiến dã ngoại...... Ngoại trừ chương trình học Tinh Cốt không cách nào thực hành ra, quả thực Khương Kiến Minh vẫn luôn tham gia đầy đủ, nhưng thành tích tất cả các hạng đều tụt dốc.
Nhưng mà...... Mãi đến ngày thứ hai, ngày thứ ba, cậu vẫn luôn bị sốt nhẹ liên tục, bệnh trạng suy yếu không những không giảm mà còn tăng lên.
Khương Kiến Minh đành phải bắt đầu uống thuốc.
Nhưng đúng như lời cậu đã nói, cho dù có uống thuốc cũng không có bao nhiêu tác dụng.
Đến ngày thứ tư, Đường Trấn thật sự không nhịn nổi nữa, nhất quyết kéo Khương Kiến Minh đến bệnh viên trong pháo đài, sau khi
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/sang-som-tram-mien/2576202/chuong-21.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.