Ngày thi cuối cùng, thời tiết khá ổn, mặt trời lên cao chói chang làm người ta có chút bức bối. Nhưng tâm tình Lương Tịnh lại rất tốt.
Tuy rằng tối hôm qua ả với Tưởng Nhất Minh cãi nhau một trận, chất vấn có phải ả đã nói gì với Trì Ý không, Lương Tịnh không thừa nhận, đương nhiên đúng là ả chẳng nói gì cả, chỉ gửi cho Trì Ý mấy tấm hình giường chiếu thôi mà.
Trì Ý phát hiện ra thì có thể trách ai chứ, chính Tưởng Nhất Minh vốn không chung thuỷ, tuỳ tuỳ tiện tiện bị cô ta lôi kéo lên giường, trách thể quái nào được mình?
Dù sao hôm nay tâm trạng cô ta đang rất tốt, không chỉ vì Trì Ý và Tưởng Nhất Minh đã trở mặt, còn bởi vì người kia đã đáp lại cô ta, hơn nữa còn là người mà cô ta không nghĩ sẽ đáp lại mình.
Thời gian thi là 9 giờ sáng, nhưng người nọ lại hẹn gặp nhau lúc 8 giờ, Lương Tịnh muốn cười, cố ý muốn gặp mình trước một tiếng, không biết là có ý gì. Nếu anh muốn cũng có thể làm một nháy, cũng không biết một tiếng với anh có đủ không.
Trên tầng cao nhất của giảng đường, Tần Tranh đang tựa lên tường hành lang hút thuốc, động tác hít mây nhả khói rất hợp với biểu cảm bất cần của anh, Lương Tịnh nhìn mà tim đập nhanh, khoé miệng nhấp nhấp.
Cố ý thả chậm bước chân, chậm rì rì đi tới, sau đó tầm mắt hạ xuống đôi chân dài, đương nhiên còn nhìn tới phần khoá kéo giữa hai chân. Nơi đó chắc
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/sang-som-hom-sau/2495654/chuong-31.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.