Sau khi Trì Ý rút chân về, Tần Tranh lại thuận tiện đổi tư thế, vừa khéo đối mặt với Tần Nịnh, tất nhiên cũng đối diện với cô bé đang đứng kia.
Tần Tranh hoàn toàn không có ấn tượng gì về em gái này, có điều nghe cô ta gọi mình cái gì, Tần Tranh ca? Như là đã thân quen lắm vậy, khóe miệng khẽ nhếch, theo bản năng liếc Tần Nịnh một cái, nha đầu này lại ngứa da rồi đây.
Thu lại tầm mắt, đặt đôi đũa xuống miệng bát, Tần Tranh đột nhiên nhả ra một câu: "Đừng gọi loạn ca ca như thế, nhà tôi nào có nhiều em gái vậy."
Một câu nói mà làm cho mỗi người một vẻ.
La Vĩ Hàng và Ngô Nam đều chăm chú nghiêm mặt, sợ không cẩn thận cười ra tiếng làm cô bé kia lúng túng, Tần Nịnh lại tức đến trợn mắt, liếc sang thấy Lâm Miểu bên cạnh mặt mày lúng túng, trong lòng dâng trào hối hận, nghĩ đi nghĩ lại vẫn là do bản thân đã quá nóng vội.
Chỉ là nghĩ tới nghĩ lui, Tần Nịnh vẫn cứ không nhịn được cục tức này, dù thế nào thì ông anh cũng đừng nên nói mấy lời làm mất mặt người ta như vậy chứ! Thế là dẩu mỏ ra cãi lại: "Lâm Miểu là bạn học của em, gọi ca ca theo em thì cũng làm sao chứ? Anh ấy, chuyện bé xé ra to......"
Vừa gân cổ lên thì Tần Tranh quét mắt qua, âm thanh của Tần Nịnh cũng tự nhiên nhỏ lại, ông anh họ này của cô bình thường thì có vẻ rất dễ nói chuyện, thật ra chính
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/sang-som-hom-sau/2495629/chuong-19.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.