Có biết không á? Trì Ý biết chứ, chỉ là cô có trêu ngươi hơn nữa cũng không bằng dáng vẻ thiếu vải đó của hắn đâu.
Nghiêng người tiến vào, lúc đi qua Trì Ý lại lơ đãng liếc nhìn chỗ đó của hắn, hừ nhẹ, hắn đúng là kiểu cái gì cũng show được.
Trước đó còn hỏi là ai, biết rồi mà lúc mở cửa lại còn ăn mặc như vậy, bảo không phải cố ý, ai thèm tin?
Còn có vừa nãy cô thoáng nhìn qua, thành thật mà nói, cái thứ kia có vẻ hơi đáng sợ, thảo nào hắn cứ "thoải mái" để cho cô nhìn.
Chắc đàn ông đều lấy cái đó làm kiêu ngạo, không phải chỉ là dương vật thôi sao, con nào chả có? Giống như thú vậy, dùng nửa thân dưới để nghĩ?
Cô chỉ đến tìm đồ thôi, đúng vậy, Trì Ý tự nhủ, cô sẽ không ở lại lâu, có lẽ một giây sau đã đi rồi.
Nhưng tay nắm cửa của Tần Tranh không tự chủ được đột ngột đóng lại, âm thanh không lớn không nhỏ, có lẽ cô cũng nghe thấy.
Trì Ý nghe thấy nhưng cũng không dừng lại công việc tìm kiếm, Tần Tranh dường như đến giờ mới cảm thấy cứ "tồng ngồng" thế này cũng có chút không thích hợp lắm, cầm quần áo trên giường đi tới phòng tắm mặc.
Trì Ý không nhịn được xì một tiếng, còn biết ngại à, sao không mặc trước mặt cô luôn này.
Lúc Tần Tranh đi ra, Trì Ý vẫn đang ngồi trước bàn Tưởng Nhất Minh tìm tìm kiếm kiếm, hắn thức thời không đến quấy rầy, khoanh tay dựa vào
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/sang-som-hom-sau/2495606/chuong-7.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.