Lý Ân Tinh đứng thả hồn theo làn gió trên sân thượng của bệnh viện, hắn cũng không lường đến việc có người dám cả gan chạy đến làm phiền mình.
Giang Luật Phàm từ phía sau đi đến, tiện thể cầm theo thứ gì đó trên tay, vừa nói vừa mỉm cười:
- Còn lo lắng có nghĩa là còn yêu thương, mày định chiến tranh lạnh với ông ấy đến bao giờ?
Hắn chưa từng nghĩ đến việc sẽ làm hòa với ba mình bao giờ, lại càng không nghĩ sẽ phải đối diện thế nào với ông ta, nhất là việc khiến mẹ hắn phải biến mất, hắn còn nghĩ đến chút tình là đã may mắn cho ông ta lắm rồi. Giang Luật Phàm không hiểu chuyện, hắn không tính toán với cậu ta!
Không khai thác được gì, Giang Luật Phàm đành đầu hàng:
- Được được, tao không thể nào xen vào chuyện của mày, nhưng mà mày không định xem qua hồ sơ bệnh án của bệnh nhân phòng 1021 hay sao chứ?
Giang Luật Phàm, cái tên này...
Đôi mày hắn nheo lại, hắn dù sao cũng không phải loại vô tình, không nhất thiết phải đẩy cục diện này đi xa hơn.
Thiết nghĩ để trả thù một người, chính là phải khiến người đó sống dằn vặt trong đau khổ không phải sao? Ông ta xứng đáng chịu như vậy!
Lý Ân Tinh quay đầu, hắn nhận lấy tập hồ sơ từ tay anh.
- Trên phương diện là một bác sĩ, tao tuyệt đối sẽ không lơ là với ông ta. Còn chuyện tha thứ, điều đó không thể nào, mày nên quản tốt chuyện của mình thì hơn!
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/sang-phong-toi-ngu-voi-toi/3243302/chuong-24.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.