Phí Mặc Nhiên ngồi chờ ở bên ngoài phòng bệnh, hơi cúi đầu, hai tay đan vào nhau, trên mặt anh tuấn phủ đầy một rạng mây đen lớn.
Mặt khác nghĩ đến bây giờ Tiểu Như sức khỏe vẫn chưa rõ, cá nhân Lý Ân Tinh lại không muốn anh bước vào trong, lồng ngực Phí Mặc Nhiên tựa hồ có tảng đá đè nặng, tay đan vào nhau ngày một xiết chặt lại.
Phí Mặc Nhiên cắn chặt răng lợi, mày đen tinh xảo hoàn toàn đã rũ xuống:
“Tại sao lại trở nên như vậy? Tại sao ngay tại thời điểm này Tiểu Như lại đột ngột phát bệnh? Chẳng lẽ ông trời thật sự muốn mình không thể nhận lại Tiểu Như sao? Ông ấy muốn mình chỉ có thể đứng từ xa nhưng không thể nào chạm đến con bé sao? Phí Mặc Nhiên mình từ trước đến giờ chưa từng dao động, tại sao lúc này mình lại không dứt khoát? Chấn Nhiên nói không sai, mình thật sự bị tình cảm làm cho mất hết phán đoán rồi, mình thật sự không hy vọng mình biến thành như vậy. Tiểu Như là mạng sống của mình, mình rốt cuộc làm sao mới đúng đây?”
Về phía Từ Chính Huy vừa nãy nghe Cung Thiên Phúc nói lại Tiểu Như phát bệnh liền lật đật đến xem tình hình nó thế nào, lúc anh đến nơi Phí Mặc Nhiên vẫn còn chưa rời khỏi, cả người vô hồn ngồi chờ ở bên ngoài hoàn toàn không chú ý đến anh, khuôn mặt lập thế hiện rõ vẻ bi thương vô hạn.
Từ Chính Huy theo quán tính đi lại, lúc này nghe được tiếng bước chân cơ mặt Phí Mặc Nhiên mới giãn ra
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/sang-phong-toi-ngu-voi-toi/1707762/chuong-62.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.