Lâm Hiên Thần đứng phía sau, mỉm cười bất đắc dĩ.
- Lâm Hiên Quân, anh điên rồi!
***
- Tiểu thư, cô thật sự không muốn dùng bữa sao? Bữa ăn này là thiếu soái đặc biệt đích thân làm cho cô, cô đành lòng nhẫn tâm để thiếu soái đau lòng vì cô từng ngày sao?
Mạn Vy ngồi bên giường, cố gắng nhồi nhét mấy lời có cánh vào tai Huỳnh Tiểu Như, ngược lại chỉ làm nó chán ghét.
Tiểu Như bịt chặt tai, phỉ báng rõ ra mặt.
- Tôi không nghe gì hết, chị nói Lâm Hiên Quân bị bệnh ngốc rồi sao? 一 Nó gào rú.
Mạn Vy nghe thấy liền hoảng hốt, cô bảo nó nhỏ tiếng.
- Huỳnh tiểu thư, cô muốn hại chết tôi sao? Tôi hoàn toàn không hề có ý đó! 一 Mạn Vy chua xót giải thích.
Hồn vía cô suýt nữa bị treo ngược, cũng may mấy lời này không để Lâm Hiên Quân nghe được, nếu không cô khó lòng giải thích.
Nha đầu này quả nhiên không biết sợ trời sợ đất là gì mà!
Huỳnh Tiểu Như phì cười, nó lém lỉnh xòe tay ra.
- Cô như vậy nghĩa là... 一 Mạn Vy bỏ lửng câu, đồng tử xuất hiện tia nghi vấn.
- Chìa khóa của phòng này, tôi không tin chị không có. Chỉ cần chị đồng ý để tôi rời khỏi đây, tôi nhất định sẽ không để Lâm Hiên Quân hiếp đáp chị! 一 Nó thẳng thắn.
- Tiểu thư, cô có phải đã suy nghĩ vấn đề quá đơn giản rồi không? Tôi kỳ thật không có cách nào giúp cô được! 一 Mạn Vy từ chối.
- Rõ ràng là chỉ là đưa tôi chìa khóa
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/sang-phong-toi-ngu-voi-toi/1707748/chuong-48.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.