Mùi máu tanh pha lẫn mùi dâu tây chạy dọc theo cổ họng, vừa ngọt, vừa thơm, vừa chát mặn.
Lúc này, Lý Ân Vỹ cũng bừng tỉnh, anh giật mình lùi lại sau, gương mặt tối sầm lại.
Nha đầu dám cắn cả anh sao?
Tiểu Như đưa tay quệt vết máu còn sót lại trên miệng mình, nhanh như cắt cầm lấy balô chạy vụt đi.
Lý Ân Vỹ thẩn thờ, chân anh chôn tại chỗ, nhịp tim đập loạn xạ.
***
Dưới nhà 一 Tại bàn ăn!
- Nhóc con, mau đến ăn sáng đi!
Young gọi, kế bên còn có Trương Hàn Minh, anh nhìn nó nhướng mày:
- Đúng đó cô chủ nhỏ, hôm nay có món gà quay mà em rất thích nè!
Không nói nó cũng ngửi được mùi hương quen thuộc đó, nhưng bây giờ nó không nuốt trôi một chút nào.
Tiểu Như cười nhạt nhẽo, Quất Duệ Nhiên thấy vậy liền nhếch môi:
- Nếu không nhanh lên thì đừng hối hận nhé!
Chỉ trừ một người từ đầu đến cuối đều không nói lời nào, hắn đứng dậy đi về phía Tiểu Như, tay dài giơ ra xoa đầu nó.
- Xuống rồi thì mau đến ăn đi, ăn xong Ban đưa em đến trường!
Tiểu Như đỏ hoe mắt, nó lắc đầu:
- Ahn, tôi...
- Em làm sao vậy? Có chuyện gì xảy ra sao? Mau nói tôi biết đi!
Hắn cúi đầu nhìn Tiểu Như, gương mặt tối sầm lại, theo phản xạ, nó liền ôm hắn khóc nấc lên, cả bọn ngồi ở bàn ăn trông thấy liền đứng dậy.
Lập tức, hắn ngoảnh lại.
- Ngồi yên ở đó, không được bước đến đây!
Jiko nhìn Ban rồi nhìn Young, anh nhướng mày:
-
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/sang-phong-toi-ngu-voi-toi/1707734/chuong-34.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.