Tiểu Như cương quyết không theo Lý Ân Tinh trở về, hắn không còn cách nào khác đành phải giao lại nha đầu cho Chính Huy, hắn nói với anh chăm sóc vật nhỏ này của hắn vài ngày, đợi tâm trạng nó ổn định hắn sẽ đến đón nó.
Lúc Chính Huy đưa Tiểu Như về nhà, nó căn bản đã ngủ rồi, ngủ đến anh có gọi thế nào cũng không dậy. Tuy nói hắn và anh là chỗ quen biết từ nhỏ đến bây giờ, nhưng cả hai đã từng nói sẽ không bao giờ đụng chạm đến người yêu của nhau, ngay cả việc bế nó bây giờ cũng là bất đắc dĩ.
Tiểu Như nằm trong vòng tay Joen, tựa hồ một chú mèo con nhỏ, cứ được chủ nhân ôm lấy là cả người co rút lại.
Từ Chính Huy bế nó ra khỏi xe, anh cúi đầu, khóe môi tạo thành một đường cong.
- Bình thường Lý Ân Tinh đối xử với em cũng không tệ, sao có thể khiến em nhẹ đến như vậy chứ?
Người nào đó đáng yêu nói một câu, nói xong, anh liền mang nó bước vào nhà.
Tối đó tại Từ gia!
- AAAAA...
Tiếng hét thất thanh này phát ra từ phòng của Chính Huy, Tiểu Như vừa tỉnh dậy đã luống cuống lấy chăn che chắn cơ thể mình, gương mặt còn chưa thoát khỏi cơn khủng hoảng.
Chả bù cho Chính Huy, anh còn ngơ ngác không biết có chuyện gì, mi mắt mở ra đầy cực nhọc.
Khó khăn lắm anh mới chợp mắt được một chút, không ngờ lại bị nó làm ồn!
Joen ghé mắt nhìn Tiểu Như, anh cau mày:
- Tiểu Như, sao em còn không ngủ? Bây
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/sang-phong-toi-ngu-voi-toi/166144/chuong-29.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.