Chương trước
Chương sau
Từ lúc bước vào đến giờ ông Lý cũng không thèm nói với con trai một câu nào, Lý Ân Vỹ ngồi ở hàng ghế đối diện ba thấp thỏm không ngừng quan sát đồng hồ trên tay anh. Chuyện này rất quan trọng, nếu anh không đến chắc sẽ không kịp mất!
- Con có hẹn thì cứ việc đi đi!
Ông nói, Jin nghe thấy vui mừng đứng nhanh dậy.
- Hì, vậy thì con đi trước nha ba!
- Nhưng một khi đã đi thì đừng quay trở về!
Giọng người đàn ông lạnh tanh, Lý Ân Vỹ còn chưa đi đến đâu đã quay đầu, nam nhân nhìn ba bằng ánh mắt rất mông lung.
- Nhưng mà ba...
- Ngồi xuống!
Lý Ân Vỹ không còn cách nào khác đành trở lại chỗ ngồi cũ của mình, đầu tóc có phần dựng ngược lên.
Lý Dịch Nguyên ở đối diện bình chân như vại hỏi:
- Con có biết tại sao ba lại gọi con trở về Việt Nam không?
Ông nghiêm giọng, anh cũng vậy.
- Con biết, ba muốn con trở về là muốn còn phụ quản lý tập đoàn của gia đình, chia sẻ bớt gánh nặng cho anh hai. Nhưng mà ba có biết, đó không phải là công việc con yêu thích hay không?
Nghề nghiệp anh thích là âm nhạc, lúc trước anh vì ông đã đi học thiết kế, nhưng mà anh thật sự không tài nào làm được như kỳ vọng của ông giống như Young. Còn Ahn nữa, tại sao ba anh lại chiều theo yêu cầu của anh ấy, nguyện vọng riêng của anh ấy? Cả chức vụ viện trưởng cũng giao lại cho anh ấy, lại còn có cả con nhóc kia nữa chứ? Không lẽ anh không phải là con ruột của ông sao?
Ông đứng dậy thở rõ dài, quay người bỏ đi tiến đến bàn làm việc của mình.
- Con biết như vậy tại sao còn làm trái lời ba theo đuổi ngành âm nhạc? Rốt cuộc đam mê có kiếm được ra tiền không?
Anh đồng ý điều thế này của ông, nhưng mà nếu con người không có đam mê thì còn gì thú vị nữa kia chứ?
Jin đứng dậy, nhếch môi lên:
- Tiền mất có thể kiếm lại được, nhưng mà nếu không có đam mê con người chúng ta sẽ rất là tẻ nhạt. Từ nhỏ con đã quen nghe theo sự sắp xếp của ba, nhưng bây giờ con lớn rồi, ba có thể đừng dùng dáng vẻ một người cha độc tài ra lệnh cho con phải làm thế nào mới tốt có được không?
- Vậy như thế này mới tốt sao?
Ông Lý quay lại gắt, ném một xấp hình ảnh gì đó phi thẳng đến chỗ anh, anh không nhìn nhầm, đó là...
Mi tâm Lý Ân Vỹ chợt nheo lại, cơ mặt anh cứng đờ.
- Ba có thể không giận khi con quyết định theo đuổi đam mê riêng của mình, nhưng mà thanh danh của nhà họ Lý bao đời nay không thể bị hủy trong tay con. Những cô gái làng chơi này, những trò lố bịch này ba không thể chấp nhận được!
Jin trầm mặc, đầu tóc anh không khỏi dựng ngược lên sau khi nhìn thấy những cuộc ái ân của mình được ghi lại bằng hình, hóa ra ông giận là vì anh hoan lạc với gái làng chơi sao?
- Hậu quả của chuyện này con có gánh được hay không? Con mau trả lời cho ba biết đi, con có gánh được hay không đây?
Lý Ân Vỹ nắm chặt hai nắm tay, nam nhân ngước đôi mắt đỏ hoe lên nhìn vào cha mình, đồng thời cũng nghiến chặt răng lợi:
- Tại sao ba cho người theo dõi con? Ba làm như vậy thật sự rất quá đáng!
- Theo dõi con là ba không nên sao? Con nên nhớ ba là ba của con, dù có quá đáng cũng là vì ba muốn tốt cho con, con xem thái độ bây giờ của mình là thái độ của một người con nên đối với người đã sinh mình ra mình hay sao đây?
Jin im lặng, anh nhìn ông căm hận đến ngút trời...
***
- Thiếu gia, tiểu thư, hai người đã về rồi!
Dì quản gia từ trong bếp bước ra nhìn cả hai cúi đầu, bà ta sau đó cũng nhanh chóng đưa tay nhận lấy balô của Tiểu Như từ tay Ahn.
- Đem lên phòng giúp con bé, tôi đưa Tiểu Như đi gặp ba trước sau đó xuống dùng cơm!
Ba? Ba của anh ta về rồi sao?
Dì quản gia gật đầu rồi nhanh chóng bỏ đi, nó quay sang giật giật tay áo hắn.
- Ba về rồi sao? Sao anh không nói trước cho tôi biết?
Hắn nghe nó gọi thân mật như thế liền quay sang nhếch môi lên:
- Tiểu yêu tinh em, gọi ba nghe thân mật quá đấy!
Tiểu Như gọi quen rồi nhất thời không thể sửa đổi được cúi gập đầu, lại bị Lý Ân Tinh lưu manh đem sát vào người mình, hắn ôm chặt nó cười:
- Tuy nhiên tôi lại muốn em gọi ông ấy bằng danh từ ấy mãi mãi, ba đó, hiểu chứ?
- Vâng!
Nó phụng phịu gật đầu.
Cùng lúc này thì...
*Bốp*
*Xoảng*
Tiếng đỗ vỡ kèm theo tiếng cãi nhau phát ra ở phòng sách, Lý Ân Tinh lập tức buông nó ra, mi tâm ở giữa trán nheo lại, trong đầu hắn lúc này hình dung được gì đó sắp xảy ra.
- Tiểu Như, có chuyện không hay rồi!
Chương trước
Chương sau
Website đọc truyện online chất lượng hàng đầu việt nam, với nhiều truyện tiên hiệp, truyện kiếm hiệp, truyện ngôn tình, truyện teen, truyện đô thị được tác giả và dịch giả chọn lọc và đăng tải.
Liên hệ về bản quyền/quảng cáo: [email protected]

Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư

Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.