Trả lại cuộc sống bình yên cho cô gái nhỏ, trả lại sự yên bình, thanh thản trong lòng cô!
Buổi trưa, A Nguyên gọi đồ ăn bên ngoài. Cậu ta gõ cửa phòng đọc sách, rất lâu Tôn Bách Thần mới có động tĩnh. Trong bữa ăn, hắn nói rất nhiều điều với cậu, còn dặn dò sau này cậu phải sống thật tốt.
“Cậu hãy tìm một người con gái mà yêu đương, sau đó cùng cô ấy kết hôn, sinh con, sống với nhau thật hạnh phúc. Ừ, còn gì nữa nhỉ? Cảm ơn cậu trong suốt thời gian qua nhé!”
A Nguyên đang nhai dở miếng thịt, nhất thời nuốt không trôi xuống họng. Hôm nay Tôn Bách Thần sao lại nói mấy lời sến sẩm, kỳ lạ như vậy? Vốn không giống với cách nói chuyện khô khan thường ngày của hắn gì cả.
A Nguyên suy nghĩ cẩn thận, rồi nói: “Ngài Tôn, ngài đâu cần phải cảm ơn tôi chứ? Mạng của tôi là do ngài nhặt về, dù ngày mai có chuyện gì xảy ra đi nữa, tôi cũng sẽ liều mình bảo vệ ngài.”
Tôn Bách Thần lắc đầu. Hắn vỗ nhẹ vào vai A Nguyên, nói:
“Ngày mai cậu phải bảo vệ mình cho tốt, có gian nan thế nào cũng phải đem cái mạng bình an quay về. Nếu không, chẳng phải uổng công năm năm trước tôi cứu cậu sao?”
Hắn chỉ ăn nửa bát cơm đã đứng dậy, để lại A Nguyên ngồi trầm ngâm ở đó.
Cậu ta khẽ thở dài, trong lòng có dự cảm chẳng lành. Rồi đột nhiên A Nguyên nhận được cuộc điện thoại của Vương Phong, mà không khỏi bất ngờ.
Vương Phong là bạn thân của Tôn Bách Thần, cậu
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/sang-len-truong-toi-len-giuong/786667/chuong-196.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.