Hai ngày ở trong bệnh viện, Tôn Bách Thần và Vương Phong thay nhau trò chuyện với bà nội Đồng, để bà bớt buồn chán. Dì Hạ ngày nào cũng chạy qua chạy lại giữa nhà và bệnh viện, hết dọn dẹp nhà cửa, đi chợ nấu cơm, lại lo việc trên nương rẫy.
Mạn Nghiên thấy bà cứ vất vả như vậy thì không đành lòng. Cô nghĩ một lúc, quyết định đổi công việc cho dì Hạ. Bà ở đây chăm sóc bà nội Đồng, còn có giải quyết công việc nhà.
“Như thế sao được chứ? Dì còn dở dang vụ thu hoạch ngô cho chú Vĩ, xem chừng phải hết hôm nay mới xong”
“Con làm thay dì được mà. Cũng đâu phải con chưa từng làm qua công việc đó chứ. Với lại còn có Bách Thần và Vương Phong, ba người chạy qua chạy lại sẽ nhanh hơn.” Mạn Nghiên nhanh nhảu đáp lại.
Đúng là lúc trước ở quê, mỗi lần đến vụ ngô Mạn Nghiên thường theo dì Hạ đi làm công cho người ta. Nhìn bề ngoài cô yểu điệu như vậy nhưng rất nhanh nhẹn, tay chân thoăn thoắt làm việc không để ai phải chê. Dì Hạ nghĩ để Mạn Nghiên với hai chàng trai kia ở trong bệnh viện mãi cũng không tốt, liền gật đầu đồng ý.
“Buổi tối con mang cơm vào rồi về đi nhà ngủ đi. Ba đứa ở nhà, để Bách Thần với Vương Phong có chỗ ngủ cho thoải mái. Mấy hôm nay hai cậu ấy nằm sàn nhà lạnh, khéo không may bị cảm lại khổ” Bà từ tốn nói.
Mạn Nghiên nghĩ thấy cũng đúng. Cô biết hai hôm nay Tôn Bách Thần ngủ không yên giấc, nửa đêm cứ
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/sang-len-truong-toi-len-giuong/786591/chuong-120.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.