Đợi khi hắn quay lại phòng, dì Hạ đã về nhà. Bà cần đi chợ mua thức ăn về nấu cháo và cơm tối cho Mạn Nghiên với Tôn Bách Thần. Bà nói thức ăn ở canteen bệnh viện nấu nhạt nhẽo, sợ Bách Thần ăn không quen miệng.
Tôn Bách Thần ngồi nói chuyện với bà nội Đồng, nói gì cũng hợp nhau, miệng cười không ngừng. Bây giờ cô mới biết hắn còn có năng khiếu lấy lòng người lớn, chẳng hiểu hắn nói gì,
mà bà nghe đến không dứt ra được.
“Bà nội, sao bà thiên vị vậy chứ? Cháu gái về mà không thèm hỏi han gì cả. Có phải bà hết thương Mạn Nghiên rồi đúng không?” Cô nhõng nhẽo với bà.
“Hà hà, ai nói bà không thương Mạn Nghiên chứ. Mau ngồi lại gần đây đi.”
Nói rồi, bà nội Đồng nắm tay Tôn Bách Thần, lại cầm tay Mạn Nghiên đặt lên trên đó. Khuôn mặt bà cười hiền từ, nói với cô thủ thỉ:
"Mạn Nghiên, con gặp được Bách Thần thật tốt. Con trai tay ấm là chung tình, lạnh là đa tình. Tay nó ẩm như vậy, chắc chắn sẽ một đời ở bên con."
Mạn Nghiên nghe những lời của bà, đầu gật mà tim đau. Cô cúi mặt xuống, miệng cười chua xót. Phải! Tay ấm là chung tình. Đáng tiếc, người Tôn Bách Thần đặt trọn trong tim từ lâu đã không phải cô!
Qua lời kể của bà nội Đồng, Mạn Nghiên biết được An Yên - chị gái của Tiểu Minh, là người
giúp dì Hạ đưa bà vào bệnh viện.
An Yên mới tốt nghiệp trường cao đẳng Y, vừa ra trường đã xin vào làm y tá ở bệnh viện Hoàng
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/sang-len-truong-toi-len-giuong/786589/chuong-118.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.