Đúng như ý hẳn! Tôn Bách Thần nhoẻn miệng cười một cách bí ẩn. Hắn lân la đến bên vành tai cô, rót vào đó một lời đường mật, dụ dỗ:
2011
“Mạn Nghiên, tôi có cách vẹn cả đôi đường, em muốn thử không? Nếu em đồng ý, tôi sẽ làm một bản giao kèo, em ký vào đó, chúng ta liền xóa hết nợ nần.”
Hắn vừa nói vừa mở tệp ghi âm trên điện thoại lên, để sẵn trên bàn. Mạn Nghiên nghe câu được câu không, trọng tâm lại nghe đúng chỗ “xóa hết nợ nần”, bèn gật đầu cái rụp.
“Được được, Tôn Bách Thần, anh tự mình nói đó nhé. Xóa hết nợ nần!”
Cô gượng người ngồi thẳng dậy, miệng ngáp một hơi thật dài. Mạn Nghiên cau mặt nhìn hắn, ra lệnh:
“Ký cái gì? Giấy bút đầu mau lấy ra đây đi!”
“Ký luôn sao? Hừm, sau này tôi không muốn nghe em nói mình bị lợi dụng lúc say xỉn, bị ép buộc đâu đấy”.
Mạn Nghiên căn bản chẳng quan tâm gì nữa, cô cứ đinh ninh mình sẽ phải ký gì đó để trả nợ. Cảm giác như sắp giải quyết được mọi chuyện, cô không mảy may suy nghĩ nhiều.
“Em không có say nha. Anh mau lấy bản giao kèo gì đó ra đây. Chúng ta ký!”
Tôn Bách Thần hí hửng ra mặt. Lời của Mạn Nghiên nói có máy ghi âm làm chứng, hắn đâu có sợ sau này bị cô lật lọng. Tôn Bách Thần nhanh chân lôi tờ giấy từ trong tủ nhỏ cạnh giường, chuẩn bị sẵn bút mực cho cô ký tên lên.
Mạn Nghiên cầm cây bút còn run run, hai mắt cố mở to nhìn tờ giấy trước
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/sang-len-truong-toi-len-giuong/786554/chuong-83.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.