Cô ấy thường xuyên đi sớm về khuya. Học kỳ này cũng vì muốn tránh mặt Mạn Nghiên, Nhã Yến Kỳ đã chọn đăng kí những học phần khác với của cô. Ngoại trừ học chung môn Giáo Dục Thể Chất, hai người rất hiếm khi gặp nhau. 
Ngược lại, cô có thời gian tiếp xúc với Khắc Dương và Vương Phong nhiều hơn. Khắc Dương thì ở trên giảng đường, còn Vương Phong, anh rủ cô vào câu lạc bộ bóng chuyền, nên hai người có rất nhiều thời gian luyện tập cùng nhau. 
Vương Phong ôn nhu, hài hước, nói chuyện với Mạn Nghiên rất ăn ý. Bản thân anh cũng có cảm nhận rõ ràng nhất, biết mình đã phải lòng cô gái này rồi! Đột nhiên hứng thú yêu đương mười mấy năm tắt lịm, nay lại nhen nhóm bừng cháy trong tim người đàn ông si tình. 
Cả chiều rảnh rỗi không có tiết, Mạn Nghiên ngồi trong nhà đa năng, ngón tay vân vê trái bóng chuyền trên mặt đất. Cô vừa mới luyện tập phát bóng suốt một giờ đồng hồ, cả người bây giờ nhệ nhại toàn mồ hôi. 
“Uống nước đi.” 
Vương Phong đưa cho cô một chiếc khăn bông, cùng một chai nước suối. Mạn Nghiên vui vẻ nhận lấy, miệng cười tươi rói: 
“Cảm ơn thầy Vương.” 
“Thầy gì chứ? Nếu không phải trong giờ học chính khóa, em cứ gọi thẳng tên 
tôi đi.” 
“Không! Sao em có thể gọi ngang tên thầy được, như vậy thì vô lễ lắm.” 
Cô nói xong thì tu một hơi hết cạn chai nước. Vương Phong căng mắt ra nhìn cái miệng nhỏ của Mạn Nghiên, chỉ sợ cô bị sặc. 
“Em uống nước từ từ thôi. Mà sau này em 
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/sang-len-truong-toi-len-giuong/786532/chuong-61.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.